HẢI NGOẠI KỶ SỰ - Trang 128

tròn; theo lời truyện ký bảo đọt tùng xoắn thành nắm tròn, đào dưới
gốc có củ phục linh và hổ phách; nhưng ta chẳng dám nói “thuyết” ấy
ra, sợ làm hại đến cây quý. Cai bá, Giám tự rước ta vào trong điện để
cúng chay. Giám tự nguyên cũng là một thụ giới đệ tử.

Cơm chay xong, trở ra thuyền, kéo neo đi nữa. Đoái nhìn chùa

son điện ngọc, lấp lánh trong bờ biển rừng tùng. Nước mây man mác,
trấp trùng bóng dương, phưởng phất chốn bồng lai lang uyển. Nhơn có
ba bài thơ vịnh chùa Hà Trung:

Bài thứ 1
Che khuất ngàn dương nẻo cửa không,
Chuông vàng buông tiếng gió bên sông.
Giậu tre lối cỏ xông hơi biếc,
Gành đá lầu mây ngả bóng hồng.
Cá đỏ chờ mồi lên mặt nước,
Chim xanh huýt gió xuống giàn bông.
Miếu đền vua chúa nơi u tịch,
Muôn thuở linh quang chiếu biển đông.
Bài thứ 2
Sắc nước màu non lợt vẻ thu,
Xanh xanh mấy đỉnh đối Nam Hồ.
Gạo vàng đất Bụt lăn tăn nở,
Mây biếc non Bồng lớp lớp phô.
Trúc múa nghìn cây sương nặng trĩu,
Trùng reo bốn mặt sóng vang ù.
Tìm đâu bạn cũ chùa xưa nhỉ,
Trăng sáng bên cầu hội họp nhau.
Bài thứ 3
Gà ai xao xác gáy bên thôn,
Một nóc chùa mây dựng giữa cồn.
Thanh thảo đau lòng người viễn lữ,
Bạch vân êm giấc sải thiền môn.
Xa dòng núi biếc, dòng sông chảy,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.