HẢI NGOẠI KỶ SỰ - Trang 18

Tiếng thơm lừng lẫy nước non người.
Qua canh hai, nước lên, đò ra Châu Giang thẳng dòng đến bến

Địch Lâu phía đông đậu lại. Gà gáy, nước ròng, đò thả nước xuôi đi
xuống. Rạng sáng đến Hoàng Phố. Núi thấp dần, biển rộng dần, thăm
thẳm xa trông, thấy chiếc tàu biển đương nhấp nhô trong khoảng mênh
mông sóng nước. Một lát bạn thuyền dọn cơm sáng. Chiếc đò mui (lâu
thuyền) này, trước ta thường ngồi đi lại trên Đoan Giang, kềnh càng đã
lấy làm lớn lắm, nhưng nay đậu cặp bên tàu biển (Đồng Mông), ngửa
mặt trông lên, phải bắc thang mới lên được, thì hóa ra quá nhỏ nhoi!
Ta quay lại bảo các đệ tử rằng: “Phàm vật chớ nên tự tôn tự đại, những
người muốn xưng tôn ở nơi không Phật, có xem đây mà tỉnh ngộ lại
chăng”.

Trên thuyền bốn năm trăm người, hàng hóa ngổn ngang, tăng

chúng đi theo ta hơn 50, hành lý cũng bộn. Các người chủ thuyền nhìn
nhau không biết sắp đặt cách nào, định bớt khách hàng trở lui Dương
Thành27, ta cũng bớt lại phân nửa tăng chúng hành lý, cho theo hai
thuyền đi sau, bàn cãi một chặp lâu mới quyết định. Chuyển dọn hàng
hóa lên xuống, người nói lao nhao, diễn thành một quang cảnh rộn rịp.
Chia dọn bốn khoang buồng, khoang rộng chứa 5, 6 người khách, hẹp
cũng 3, 4 người, còn bao nhiêu đều ngồi ngoài trời.

Quá ngọ, khai thuyền. Gió xuôi nước thuận, có hai thuyền nhỏ dò

nước dẫn đường, trên cột buồm cắm hoa treo cờ rực rỡ. Khách tống
hành hôm trước còn ở lại, chong mắt nhìn theo, rồi giải tán, đến lúc
trên bờ không còn một ai. Đền thờ thần Nam Hải, thấp thoáng trong
rừng sâu, bỗng chốc quay nhìn đã không thấy. Nhơn vịnh hai bài thơ
như sau:

Bài thứ 1
Xa tít Phiên Ngung quận,28
Đền Thần ngoảnh lại trông.
Trời xanh liền nước biếc,
Ao lục khuất tường hồng.
Cõi Vũ 29 trong mờ mịt,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.