HẢI NGOẠI KỶ SỰ - Trang 184

vậy. Trông lên đỉnh núi che khuất trong mây, chỉ thấy một dòng suối
từ trên cao chảy xuống trắng toát như cây lụa. Chỗ đương đứng vừa
lưng chừng nửa núi vậy. Phu đài đi thoăn thoắt, hình như chân không
bén đất; quanh co trên đá rêu hang hốc, bỗng chốc đã đi tuốt vào trong
mây. Nhìn qua phía trái, trong rừng bỗng có tiếng lướt qua ào ào như
gió đi cỏ rạp. Người ta bảo có con trăn đi, nhưng chẳng thấy hình dạng
đâu cả. Hai bên đường phưởng phất có mùi thơm hoa ngãi, nhưng
không tìm thấy. Trái rừng lỏng nhỏng, hoa núi toét toe, trên hoa sinh
hoa trong lá kết trái; chẳng phải nhìn tận mắt, chẳng sao tưởng tượng
cho hết được. Mấy gian nhà cỏ, dòng suối chảy quanh. Người ở đó
nấu nước trà bán cho quá khách. Khói mù che kín, xa cách cõi người,
trên đỉnh núi mây mốc tỏa bay, ướt đầm khăn áo. Trông lên cành cây
có từng bầy vượn trắng, to lớn như người, đuôi dài, nhảy chuyển cây
này qua cây khác, rung cành tuôn nước xuống từng giọt như mưa. Dần
dần xuống đèo, nghe có tiếng ào ào, trông ra eo núi thấy một vùng
mênh mông, mọi người mừng reo lên: xuống đến rồi, kìa đã thấy biển!
Đi quanh đến gần, mới biết rằng đó là những đám mây. Kế đó mặt trời
lặn. Trăng lên, cây lá rợp bóng tối mờ, đá trơn, đom đóm đầy rừng.
Gần xa xào xạc những tiếng lạ, nghe rùng rợn. Chỗ nào cũng thấy
nhấp nhô như hình người đứng, thú ngồi, lấy gậy gõ nghe reng reng, té
ra toàn là đá. Một quán nhà ba gian, vừa thắp đèn. Khách trong quán
thấy đài võng đến, đều bỏ chạy vào rừng trốn, vì sợ bắt làm phu. Một
cây lớn làm cầu, ghép ba ván chắc chắn, bắc ngang trên dòng suối,
nước chảy ồ ồ, tức là tiếng vừa nghe mà mọi người lầm tưởng là sóng
vậy. Đứng trên cầu nhìn trăng, hang vắng tiếng vang, nghe rởn tóc
gáy. Đi lần xuống dốc, có quan quân đón rước, bốn bể đèn đuốc sáng
trưng. Khi vào đến quán trọ, đêm đã về khuya. Than ôi, non xanh
nước tốt, động thẳm suối trong, chỗ nào cũng có thể ở được. Không
hiểu vì sao, không ai về đây làm nhà ở? Vả lại trên một con đường
hành khách thường qua lại, thế mà không ai sửa sang, thật đáng than
tiếc biết chừng nào! Xảy có các giới tử, quảng đại quần chúng, vượt
đèo đến đón, nghe ta nói như vậy, bèn phát nguyện khuyến mộ để sửa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.