HAI NGƯỜI ĐẾN TỪ PHƯƠNG XA - Trang 35

Ông bà lại ra đi được hai tháng nay. Mấy ngăn bàn trong phòng ông vẫn

khóa im ỉm. Ông không nhớ đã để chìa khóa ở đâu. Bà cằn nhằn: “Ba cái đồ
lụn vụn đó, ai thèm lấy mà đóng với khóa!”. Ông cự nự: “Bàn tui thì tui
khóa, bà không thấy bảng tên của tui ở đây sao?”. Rốt cuộc ông nhìn tôi
ngại ngùng: “Thôi, ông nội chịu thua không nhớ để chìa khóa ở đâu. Mai
mốt về nữa mà, sẽ trả lại con mấy ngăn tủ”. Bà viết thư về nói ông bỏ theo
valy cây kéo, mấy cuốn sách và... một vỏ chai bia Sài Gòn. Còn chùm chìa
khóa mấy ngăn tủ, không hiểu sao lại nằm trong một chiếc vớ ở cặp đựng
giấy tờ. Bà hứa năm sau lại về vì ông càng ngày càng sa sút trí nhớ, chỉ toàn
nhắc chuyện Việt Nam.

Chúng tôi chờ, chờ mãi. Hai năm trôi qua. Bà buồn, nét chữ run nghiêng

nghiêng: “Cố gắng! Còn nhiều chuyện ông bà chưa sắp xếp được. Mà cũng
chưa quyết định dứt khoát có về bển ở luôn không.”. Sài Gòn mùa mưa đến
sớm, ba tôi ngồi trong phòng ông uống bia một mình nhìn ra cửa sổ. Tôi
như thấy dáng ông cũng ngồi như thế ở trời Tây. Thời gian này ông không
đi chợ mỗi ngày nữa, ông nói mình lẫn lộn, đi ra đường sợ lạc, chẳng biết
về đâu. Bà nhỏ bé đi về một mình, tay này cầm chiếc giỏ đựng thức ăn bé
tẹo, tay kia giương cây dù, chân bước chậm rãi sợ trượt trên thảm lá. Gió
vẫn thổi cho lá vàng bay.

Chú thích:

[1] Ông ấy.

[2] Bà ấy.

[3] Bên ấy.

[4] Đậu phụ (tiếng lóng).

[5] Chuột rút.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.