HAI NỮ TƯỚNG CƯỚP - Trang 124

tầm cỡ mà ông phải đương đầu. Tôi dám nói như vậy
đấy.

Con ngựa gầy đã hết giãy dụa và đã đứng dậy

được. Roaul chậm rãi cởi được chiếc áo choàng của
anh ra, trùm lên người tên cẩm, làm cho hắn không
cử động được cả tay lẫn chân. Anh đẩy lùi chiếc xe
ngựa, tháo dây thắng và dây cương trói chặt
Marescal, sau đấy, anh kéo hắn lên khỏi hố và đứng
trên cao của bờ dốc giữa những lùm cây con. Anh
dùng hai sợi dây còn lại quấn vào cổ và nửa thân trên
của tên cẩm vào một cây phong.

- Với ta, ông không gặp may, ông bạn già

Rodolphe ạ. Như vậy là đã hai lần ta làm cho ông
phải lùng nhùng vặn xoắn như thế này. Ồ ! Ta không
quên dùng chiếc khăn quàng của Aurélie làm giẻ nhét
miệng. Không kêu la được và không ai thấy được.
Đấy là qui tắc đối với người bị bắt thực sự. Nhưng
ông vẫn có thể nhìn thấy bằng mắt của ông và có thể
nghe được bằng tai của ông. Này, ông có nghe được
tiếng tàu hỏa đấy chứ? Huýt... Huýt... Huýt... nó đang
chạy xa dần đấy. Trên tàu là cô gái Aurélie dịu hiền
và ông bố dượng. Ta cần phải nói cho ông yên tâm là
cô ấy còn sống và khỏe mạnh như ông, như tôi đây.
Có thể là Aurélie hơi mệt mỏi sau bấy nhiêu điều
phải xúc động ! Nhưng qua một đêm ngủ ngon thì
mọi chuyện sẽ trở lại bình thường thôi mà.

Raoul buộc lại ngựa, sắp xếp lại xe, những mảnh

ván vụn. Rồi anh trở lại ngồi gần viên cẩm.

- Vụ chìm thuyền này là cuộc phiêu lưu đặc biệt

phải không ? Nhưng ông hãy tin rằng chẳng có phép
lạ nào đâu. Và cũng chẳng có một sự ngẫu nhiên nào
cả. Để ông hiểu rõ, tôi cần nói để ông biết rằng tôi
không bao giờ nghĩ đến một phép lạ nào cũng như

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.