HAI NỮ TƯỚNG CƯỚP - Trang 126

từ xa thấy được sự sụp đổ của ông và trông thấy ông
bước đi đầu cúi gằm, nặng trĩu vì ăn năn. Lúc ấy tôi
lại dẫn Aurélie vào vườn của tu viện. Bố dượng của
cô ấy đi xe con đến đón cô ra ga. Còn tôi, tôi đi lấy
va li, mua một cỗ xe và quần áo nông dân, rồi đánh
đi, khó nhọc, nhếch nhác, không có một mục đích
nào khác là bảo vệ sự rút về của Aurélie.

Raoul ngả đầu lên vai Marescal và nhắm mắt, vẫn

nói:

- Không cần phải nói cho ông rằng tất cả cái ấy đã

làm cho tôi hơi mệt và một giấc ngủ ngắn, theo tôi là
cần thiết, ông hãy giữ gìn giấc ngủ cho tôi, Rodolphe
tốt bụng nhé, và đừng lo. Mọi việc rồi sẽ tốt đẹp thôi.
Mọi người sẽ chiếm được chỗ xứng đáng cho mình,
và những tên ngốc nghếch thì làm gối cho những tay
láu lỉnh như tôi gối đầu !

Anh ngủ ngay.
Đêm đến, bóng tối trùm lên xung quanh. Thỉnh

thoảng Raoul thức giấc và nói lên những điều gì đấy
về những ngôi sao sáng hay về ánh sáng xanh của
mặt trăng. Rồi anh lại ngủ ngay.

Khoảng nửa đêm, anh thấy đói. Trong va li anh có

thức ăn. Anh cho cả Marescal ăn, tháo cái bịt miệng
cho hắn.

- Ăn đi, ông bạn thân mến - anh vừa nói vừa đút

pho mát vào miệng hắn.

Nhưng ngay sau đấy, Mareseal lên cơn thịnh nộ,

khạc pho mát ra và nói lúng búng:

- Đồ ngu xuẩn ! Tên đần độn ? Chính mày là tên

ngốc ! Mày có biết mày đã làm gì không ?

- Tất nhiên ! Tao đã cứu Aurélie. Bố dượng của cô

ấy dẫn cô ấy về Paris. Còn tao, tao sẽ gặp cô ấy tại
đấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.