HAI NỮ TƯỚNG CƯỚP - Trang 136

Raoul không khẳng định gì cả. Cái gì những

người khác đã đến tìm hoặc là không thấy hoặc là
khỏng còn ở đấy nữa. Anh ngồi vào chiếc ghế bành
để qua đêm, bật sáng một chiếc đèn nhỏ bỏ túi anh
nhấc một cuốn sách trên bàn để đọc và đã nhanh
chóng ngủ thiếp.

Sự thật chỉ bộc lộ ra đối với những ai bắt nó phải

ra khỏi bóng tối. Đúng là thường thường khi người ta
tưởng rằng sự thực ở xa thì một chuyện tình cờ đến
đặt nó vào đúng nơi người ta đã chuẩn bị sẵn cho nó
và nó đang ở đấy với tính chất của nơi chuẩn bị. Khi
thức dậy, Raoul lại nhìn thấy cuốn sách của anh đang
đọc dở. Bìa cứng của sách được bọc bằng một thứ vải
láng lấy từ một vuông vải đen mà những người thợ
ảnh dùng để phủ lên trên máy của họ.

Anh tìm kiếm. Trong cái mớ bòng bong của chiếc

tủ hốc tường đầy quần áo nhàu nát và giấy tờ anh tìm
được một mảnh vải cũng giống như thế. Ba mẩu đã
cắt thành hình tròn trong vải, mỗi mảnh bằng một
chiếc đĩa lớn.

"Như vậy đấy" anh thì thầm, hoàn toàn xúc động -

Thế là đã rõ. Ba cái mạng che mặt của bọn cướp trên
con tàu tốc hành là từ đây mà ra. Miếng vải này là
chứng cứ không thể bác bỏ được. Nó giải thích rõ
ràng điều gì đã xảy ra.

Sự thực, bây giờ chứng tỏ cho gã hết sức tự nhiên,

hết sức phù hợp với trực giác không thể tả được và
trong một chừng mực nhất định nó hết sức thú vị bởi
sự giản dị của nó làm cho gã phải cười lên trong cái
im lặng như tờ của ngôi nhà.

"Tuyệt vời, tuyệt vời - gã tự nhủ - Số phận tự nó

sẽ mang đến cho ta những yếu tố mà ta còn thiếu. Từ
nay nó phục vụ ta và tất cả mọi chi tiết của cuộc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.