HAI NỮ TƯỚNG CƯỚP - Trang 137

phiêu lưu sẽ ào đến theo tiếng gọi của ta và phơi bày
ra giữa ánh sáng.

Đến tám giờ, người trông coi biệt thự đi tuần ngày

chủ nhật ở tầng dưới và chặn các cửa ra vào. Đến
chín giờ, Raoul xuống phòng ăn, hoàn toàn để các
cánh cửa sổ đóng kín, chỉ mở cửa sổ phía trên, nơi
Jodot đã đến ngồi.

Jodot rất đúng giờ. Hắn đến với chiếc túi vải đặt

dựa vào chân tường. Rồi hắn ngồi xuống ăn. Vừa ăn,
hắn vừa lẩm bẩm một mình nhưng Raoul chẳng nghe
được gì. Bữa ăn của hắn gồm thịt lợn ướp và pho
mát. Ăn xong, hắn hút tẩu thuốc, khói bốc lên đến tận
chỗ Raoul.

Lại một tẩu thuốc thứ hai, rồi tẩu thứ ba.Và như

vậy, hai giờ đồng hồ trôi qua, Raoul không thể hiểu
được tại sao hắn ngồi lại lâu như thế. Qua khe hở của
các cánh cửa sổ có thể thấy được đôi cẳng chân bọc
giẻ rách và đôi giày da vẹt gót của hắn. ở phía xa, con
sông chảy lững lờ. Những người dạo chơi đi đi lại lại.

Brégeac có lẽ đang cảnh giới trong vòm cây của

quán ăn.

Cuối cùng vài phút trước giờ trưa, Jodot cất lên

những lời sau đây:

- Thế nào ? Không có gì mới à ? Mày phải công

nhận rằng dù sao cô ấy cũng căng đấy chứ ?

Hình như hắn không phải nói cho hắn nghe mà là

nói với một ai đấy đang ở gần hắn. Nhưng chẳng có
ai đến gặp hắn và cũng chẳng có người nào ở gần
hắn.

- Mẹ kiếp, khốn nạn thật - hắn cần nhằn. Tao nói

với mày cô ấy đang ở đấy ! Không phải chỉ một lần
mà tao đã nắm được cô ấy trong tay tao và đã trông
thấy cô ấy bằng chính đôi mắt của tao, mày đã làm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.