HAI NỮ TƯỚNG CƯỚP - Trang 151

không thể bị xa con. Cuộc sống của ta hoàn toàn phụ
thuộc vào cách nhìn nhận của con, vào cuộc sống của
con...

Cô gái đứng dậy; toàn thân run lên:
- Tôi cấm ông nói như vậy. Ông đã thề với tôi là

tôi không bao giờ còn phải nghe một lời nào kiểu như
thế nữa, một lời nói ghê tởm ấy nữa...

Trong khi cô ngồi sụp xuống, kiệt sức thì gã lùi xa

khỏi cô và ngồi thụp xuống một chiếc ghế bành, hai
tay ôm đầu, đôi vai rung lên, khóc nức nở như một kẻ
bại trận. Đối với gã, cuộc sống là một gánh nặng,
không thể chịu nổi nữa.

Sau một hồi lâu im lặng, gã trầm giọng nói:
- Chúng ta còn thù địch nhau hơn trước khi con đi

xa. Con đã trở về hoàn toàn khác. Vậy con đã làm gì
Aurélie ? Không phải ở Sainte - Marie mà là suốt ba
tuần lễ đầu. Ta đã tìm con khắp nơi như một kẻ điên
rồ mà không hề nghĩ đến con ở trong tu viện ? Tên
khốn nạn Guillaume ấy, con không yêu hắn, điều ấy
ta biết... Nhưng con đã đi theo hắn. Tại sao thế ?Và
điều gì đã xảy ra cho hai người ? Việc gì đã xảy ra
cho hắn ? Ta cảm thấy có những việc rất nghiêm
trọng đã xảy ra... Người ta lo lắng cho con. Trong cơn
mê sảng, con đã nói như có người nào đấy, chạy trốn
và con đã trông thấy máu và những xác chết...

Aurélie rùng mình.
- Không, không, điều ấy không đúng... Ông đã

nghe sai.

- Ta không nghe sai - gã gật đầu nói. Này, ngay

lúc này, đôi mắt của con đang hốt hoảng... ta tin là
cơn ác mộng của con lại tiếp diễn...

Gã đến gần và thong thả nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.