HAI NỮ TƯỚNG CƯỚP - Trang 152

- Con cần phải nghỉ ngơi lâu, cô bé đáng thương

của ta ạ. Vì vậy mà ta vừa đề nghị với con. Sáng nay
ta xin phép nghỉ và chúng ta cùng đi. Ta thề rằng ta sẽ
không nói một lời nào có thể xúc phạm đến con. Hơn
nữa, ta sẽ không nói với con về điều bí mật mà đáng
lẽ con phải thổ lộ cho ta, vì nó thuộc về ta cũng như
thuộc về con. Ta sẽ không đọc trong đáy mắt con, nơi
nó được giấu kín mà ta đã thường dùng áp lực để
đoán biết điều khó hiểu, không có cách nào giải
được. Ta xin lỗi con về điều ấy. Ta sẽ để cho đôi mắt
của con được yên tĩnh, Aurélie. Ta sẽ không còn
ngắm nhìn con nữa. Lời hứa của ta là dứt khoát.
Nhưng lại đây, cô bé tội nghiệp của ta. Con làm cho
ta thương hại. Con đau khổ. Con chờ đợi. Ta không
biết con chờ đợi gì và đấy chỉ là điều bất hạnh có thể
đáp lại lời kêu gọi của con. Lại đây nào.

Cô im lặng bướng bỉnh đáng sợ. Giữa hai người là

sự bất đồng không phương cứu chữa, là điều không
thể nói lên một lời lời lăng nhục hay lời xúc phạm.
Lòng đam mê bỉ ổi của Brégeac càng ngăn cách hai
người hơn bao nhiêu điều đã qua, và bao nhiêu lý do
sâu xa đã luôn luôn làm cho họ va chạm với nhau.

- Con trả lời đi - gã nói.
Cô tuyên bố dứt khoát.
- Tôi không muốn, tôi không thể chịu được sự có

mặt của ông. Tôi không thể sống cùng một ngôi nhà
với ông nữa. Khi có dịp, tôi đi ngay.

- Nhưng chắc chắn là không phải một mình chứ ?

- gã cười khẩy - không phải một mình khi có dịp tốt
để di... Guillaume, có phải không ?

- Tôi đã đuổi Guillaume đi rồi.
- Vậy thì một tay khác. Một người mà con đang

chờ, ta tin chắc như vậy. Đôi mắt của con không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.