HAI NỮ TƯỚNG CƯỚP - Trang 212

Rồi bất thình lình khi họ đến giữa hành lang hư ảo

ấy, hình như họ nhận thấy một loạt tiếng ầm ì xa xăm,
nghe không rõ lắm vọng đến từ chính con đường của
họ, những nơi họ vừa rời bước cách đây chưa đến
một giờ đồng hồ.

Đấy là những tiếng chuông nhà thờ, những tiếng

ngân nhẹ nhàng, dõng dạc, những tiếng đồng ca,
những tiếng nhạc lánh lót và vui tai, hoàn toàn là một
tiếng rì rào âm vang tuyệt diệu từ một nhà thờ phát
ra.

Cô gái bàng hoàng. Cô cũng vậy, cô đã hiểu được

ý nghĩa của sự huyên náo ấy. Những tiếng vọng của
dĩ vãng, cái dĩ vãng huyền bí mà cô chưa hoàn toàn
quên hẳn, vẫn vang âm trong trí nhớ và xung quanh
cô. Những tiếng vang lan ra, đụng phải thành lũy
bằng đá hoa cương lẫn với dung nham của những núi
lửa cũ. Chúng bật lên từ tảng đá này đến tảng đá
khác, từ bức tượng này đến những ống cống kia, lướt
qua bề mặt tù túng của nước, lên đến tận vòm xanh
của bầu trời, rơi trở lại như những làn bụi của bọt
nước, đến tận đáy của vực thẳm và lan đi thành
những tiếng vang nhảy nhót đến tận lỗ thoát kia của
hẻm vực, nơi ấy lấp lánh ánh sáng của ban ngày.

Aurélie cuống cuồng, hồi hộp về những kỷ niệm.

Cô cố chống chọi và cứng rắn để không khuỵu xuống
dưới bấy nhiêu những cảm xúc. Nhưng cô không còn
sức. Quá khứ đã đè nặng xuống cô như một cành cây
oằn xuống và cô đã cúi xuống, thầm thì, nức nở:

- Lạy chúa tôi ? Lạy chúa tôi ! Người là ai ?
Cô kinh ngạc trước sự kỳ diệu không thể tưởng

tượng được. Cô không bao giờ tiết lộ bí mật đã được
truyền lại. Nó là bức mành che của kho báu trong ký
ức, từ thuở ấu thơ của cô mà cô giữ gìn hết sức thành

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.