HAI NỮ TƯỚNG CƯỚP - Trang 216

ông.Thế là ông ấy đã chờ cô mười lăm năm ở đây,
Aurélie ạ.

- Hay ít ra là ông đã chờ tôi đến tuổi trưởng thành.
- Đúng, do một sự thỏa thuận mà ông đã hứa với

người bạn của ông là cụ Auleux. Tôi đã hỏi ông về
chuyện ấy. Nhưng ông chỉ muốn hé lời với một mình
cô thôi. Tôi đã phải kể cho ông toàn bộ cuộc sống của
cô, tất cả những câu chuyện xảy ra trong thời gian
gần đây và vì tôi đã hứa với ông sẽ dẫn cô đến nên
ông đã giao cho tôi mượn chìa khóa của lãnh địa ông.
Gặp cô, ông ấy vui lắm đấy.

- Thế tại sao ông lại không có ở đây ?
Sự vắng mặt của hầu tước Talencay làm cho

Raoul mỗi lúc một ngạc nhiên mặc dù không một lý
do nào làm cho anh nghi ngờ về tầm quan trọng của
nó. Dù sao thì anh cũng không muốn làm cho cô gái
phải lo lắng. Anh đã vận dụng toàn bộ tài hùng biện,
tính hồn nhiên của tâm trí để cho cô yên lòng suốt cả
bữa ăn đầu tiên mà hai người cùng ngồi với nhau
trong hoàn cảnh thấy lạ lùng và trong khung cảnh
cũng rất đặc biệt.

Vẫn ân cần mà không để làm mếch lòng cô gái về

những cử chỉ quá âu yếm, anh cảm thấy cô giữ một
khoảng cách an toàn khi cô ở gần anh. Có lẽ cô đã
nhận thấy anh không còn là kẻ đối địch khiến cô phải
trốn chạy như buổi ban đầu nữa nhưng là bạn thì
chưa phải. Anh chỉ muốn làm điều thiện đối với cô.
Đã biết bao lần anh đã cứu cô ! Đã bao lần cô đã phải
ngạc nhiên chỉ trông chờ vào anh, chỉ thấy chính cuộc
sống cùa cô phụ thuộc vào con người không quen
biết này và hạnh pluíc của cô được vun đắp theo ý
muốn của con người này.

Cô thì thầm:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.