HAI NỮ TƯỚNG CƯỚP - Trang 234

Họ cảm thấy không thoát khỏi nguy biến, Raoul

khổ tâm, đột ngột dứt ra với ý nghĩ là người con gái
xinh đẹp ấy mà bao lần anh đã cưu mang, cứu thoát
sắp phải chết đuối làm cho anh hết sức mủi lòng,
nghẹt thở. ý nghĩ ấy đang bóp chết tâm can anh, giày
vò anh đến kinh khủng.

- Không, không - anh kêu lên... Điều ấy sẽ không

xảy ra... Cái chết sẽ đến với em ư ?... Không... anh
biết anh sẽ phải chặn đứng điều ô nhục ấy.

Aurélie định giữ anh lại. Anh cầm lấy cổ tay cô và

bằng một giọng thảm thương, ai oán, cô đã năn nỉ
anh:

- Em xin anh, em xin anh... anh định làm gì ?
- Anh phải cứu em... cứu cả anh.
- Quá muộn rồi !
- Quá muộn ư ? Nhưng đêm đã đổ xuống ! Thế

nào, anh không còn nhìn thấy đôi mắt thân thương
của em... không còn nhìn thấy cặp môi tươi thắm của
em... và anh sẽ không hành động !

- Nhưng bằng cách nào ?
- Có phải anh không biết ư ? Điều chủ yếu là phải

hành động. Dù sao anh cũng đã già dặn hơn... Tất
nhiên cần phải có những cách đã tĩnh trước để chủ
động khi có kết quả của cống ngăn nước đã đóng lại.
Chắc ở đấy phải có những cánh van, nước mới rút
nhanh được, anh cần phải đi tìm cho bằng được...

Aurélie không nghe anh nói và rên rỉ:
- Em xin anh... anh sẽ để em lại một mình trong

đêm tối dễ sợ này ư ? Anh Raoul của em ? Em rất sợ.

- Không, vì em không sợ chết, vì em cũng không

sợ sống... sống hai giờ nữa. Nước không thể dâng lên
đến chỗ em trước hai giờ nữa. Và anh sẽ có mặt ở
đấy, anh thề với em, Aurélie ạ, anh sẽ có mặt ở đây,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.