HAI NỮ TƯỚNG CƯỚP - Trang 57

Marescal đã quá mệt mỏi, đầu óc lơ mơ nên

không thận trọng, khác với thường ngày của hắn, đã
ba hoa bép xép như một kẻ mới vào nghề. Hắn
nghiêng người về phía Raoul và nói:

- Ông có biết cô gái người Anh ấy là ai không ?
- Thế ông biết cô ấy à, ông cảnh sát trưởng ?
- Ừ, tôi quen cô ấy mà lị ! Chúng tôi vốn là bạn bè

tốt của nhau. Đã sáu tháng qua tôi sống trong cái
bóng của cô ấy, tôi bám sát cô ấy, tôi tìm những bằng
chứng về cô ấy mà tôi chưa thể thu thập hết được !

- Về cô ấy à ?
- Ờ, tất nhiên là về cô ấy, về Lady Bakefield. Một

mặt là con gái của Lord Bakefield, thượng nghị sĩ
nước Anh, và là tỉ phú, nhưng mặt khác là một tên nữ
tặc, trộm cướp quốc tế, một tên cướp ngân hàng và
thủ lĩnh của một băng cướp. Tất cả những cái ấy là
thú vui của cô ta và là do tính tài tử của cô. Cô ấy
cũng là một người rất tinh ranh, đã phát hiện ra tôi là
ai. Khi tôi nói chuyện với cô, tôi cảm thấy cô rất ranh
mãnh và cô cũng công nhận như vậy. Là một nữ tặc,
tôi đã báo cho các sếp của tôi biết như thế. Nhưng
làm thế nào để bắt được cô ấy ? Mà từ hôm qua tôi
mới nắm được cô ấy. Một người phục vụ cho ta làm ở
khách sạn của cô báo cho tôi biết rằng hôm qua Miss
Bakefield đã nhận được từ Nice một sơ đồ của biệt
thự sắp bị cướp, biệt thự B... như người ta chỉ cho cô
trong một bức phụ. Cô đã xếp những giấy tờ ấy trong
một túi da nhỏ cùng với một số tài liệu khá mập mờ.
Thế là cô đi miền Nam. Do vậy, tôi phải đi. Tôi nghĩ
rằng ở đấy hoặc là tôi bắt cô khi phạm tội quả tang
hoặc là tôi cầm được giấy tờ của cô. Tôi chẳng cần
phải chờ đợi lâu. Bọn cướp đã giao cô cho tôi.

- Thế chiếc túi da ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.