HAI TRĂM NĂM CŨ - Trang 11

trong lúc đó người tài xế chiếc xe Tatra đưa đầu ra ngoài cửa xe, lắng
tai nghe ngóng một lúc rồi nói.

— Chắc lại là cảng Hải Phòng nữa, phải không đồng chí Kim?
Thay vì trả lời cho người tài xế, Trần Văn Kim vẫn ngồi im lặng

nghe tiếng phi cơ trên bầu trời càng lúc càng lớn dần. Đây là cuộc
không tập hỗn hợp giữa các phi cơ được cất cánh từ Thái Lan và các
phi cơ thuộc Đệ Thất Hạm Đội ngoài khơi biển Nam Hải, tiếp theo đó
không bao lâu thì tiếng đại bác phòng không bắt đầu thi nhau nổ chát
chúa.

— Xem chừng tối nay chúng lại đến đây nữa. Thôi mình cố gắng về

đến nơi càng sớm càng tốt.

Kim nói nhỏ, rồi ra hiệu cho người tài xế tiếp tục cuộc hành trình.

Người tài xế cho nổ máy xe, anh cố gắng chăm chú nhìn vào kiếng
chắn gió để tránh đám đông bên dưới lề đường qua ánh sáng vàng vọt
của ngọn đèn mắt mèo trên chiếc xe Tatra. Dọc theo hai bên lề đường,
cứ cách nhau vài thước thì có dựng một tấm bảng thật lớn trên đó có
treo hình Hồ Chí Minh đang nhìn xuống đám phụ nữ bắn hạ các phi cơ
Hoa Kỳ bằng súng trường. Khi chiếc xe đi ngang tấm bảng này, Trần
Văn Kim quay lại băng sau.

— Biết rằng Trung Úy không màng đến việc gì cả, đặc biệt là việc

viếng thăm Thủ Đô của chúng tôi đây, tôi nghĩ tôi cũng cần nói cho
Trung Úy biết lý do tại sao chúng tôi mang Trung Úy về đây. Trung Úy
đã được vinh dự được vị lãnh tụ thân mến của nhân dân Việt Nam, vị
Chủ Tịch của nước Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa, người mà Trung Úy
thấy được treo hình khắp nơi chung quanh đây, đã đồng ý tiếp chuyện
riêng với Trung Úy.

Trần Văn Kim vừa nói, vừa đưa mắt chăm chú nhìn dò xét phản ứng

của Mark Sherman, nhưng viên sĩ quan Hoa Kỳ vẫn điềm nhiên tọa thị,
không tỏ ra một thái độ nào khác lạ, cùng lúc đó thì tiếng vun vút của
hàng loạt quả bom rơi từ xa vọng lại nghe thật rõ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.