HAI TRĂM NĂM CŨ - Trang 13

xuống mui chiếc Tatra đậu gần đó. Lửa từ kho nhiên liệu bị bốc cháy
càng lúc càng nghi ngút bốc lên cao. Dưới ánh lửa vàng vọt, Mark
Sherman ngẩng đầu nhìn lên trời với vẻ mặt đầy căng thẳng và giận dữ.
Đứng trong chiếc hầm được thiết lập cho người Việt Nam bé nhỏ, Mark
với cơn giận đang bùng dậy, anh đưa tay cầm lấy chiếc nắp hầm quăng
mạnh qua bên kia lề đường. Chiếc nắp hầm bằng sắt lăn lóc trên mặt
đường chạy thẳng qua bên kia lề mới dừng lại. Mark cung tay đưa lên
trời, miệng thét thật lớn những âm thanh rời rạc về hướng các phi cơ
bên trên làn mây u tối.

Những tiếng kêu thét của Mark vụt lên không rõ ràng và rời rạc cứ

như tiếng kêu gào của một loài thú phát ra từ cổ họng của anh trong
một trạng thái điên loạn đến cùng cực. Thỉnh thoảng, tiếng gầm gừ của
Mark bị chìm hẳn vào giữa tiếng bom nổ long trời gần đó, rồi những
tiếng gầm gừ này lại vang dội giữa những khoảnh khắc yên lặng vô
thường của cuộc không tập, nghe thật quái đản vô cùng.

Bên dưới một căn hầm trú ẩn gần đó, có một lúc Trần Văn Kim khẽ

giở nắp hầm của mình đưa mắt nhìn về phía Mark Sherman, nhưng
tiếng bom nổ mạnh gần đây làm rung chuyển mặt đất đã khiến Trần
Văn Kim phải vội đậy lại nắp miệng hầm, ngay lúc đó một mảnh bom
nhỏ tạt mạnh vào trán Mark Sherman làm anh ngã gục về phía trước.

Thân thể người phi công Hoa Kỳ nằm sóng xoài nửa trong, nửa

ngoài miệng một hầm tránh bom tại phố phường Hà Nội. Mark nằm
yên bất động khi tiếng phi cơ trên trời dần dần mất hút giữa đêm tối, trả
lại sự yên tĩnh cho thành phố này. Bây giờ chỉ còn có tiếng rên khe khẽ
của Mark Sherman thỉnh thoảng vang lên giữa đêm tối mịt mùng mà
thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.