HAI TRĂM NĂM CŨ - Trang 139

MƯỜI BẢY

Đ

ại Úy Gary Sherman ngồi trong cái pháo đài ẩm thấp đầy sình lầy

của mình tại căn cứ hỏa lực Birmingham, đưa tay dụi lên đôi mắt đầy
mệt mỏi của anh. Bên ngoài trời đã gần tối, bóng đêm đang chực chờ
bao phủ khắp vùng đồng bằng tại miền duyên hải tỉnh Quảng Ngãi này,
cách Thủ Đô Sài Gòn chừng ba trăm dặm về hướng Bắc.

Gary đã ngủ một giấc khoảng nửa giờ qua, nhưng vẻ mặt anh vẫn

còn ngáy ngủ và mệt mỏi vô cùng. Cách đây ba tiếng đồng hồ, Gary đã
dẫn Đại Đội B, không đủ quân số của mình trở lại căn cứ sau một cuộc
hành quân “Lùng và Diệt Địch”. Đây là lần thứ ba trong vòng một tuần
lễ mà anh phải dự vào các cuộc hành quân như thế này qua các thôn ấp
rải rác tại vùng đất ẩm thấp, đầy sình lầy của vùng duyên hải tỉnh
Quảng Ngãi. Công tác này mấy lúc gần đây đã trở nên khá thường
xuyên. Đại Đội của Gary đã hai lần hành quân vào các vùng quanh đây
vào ban đêm và không lần nào có chạm địch, nhưng mìn bẫy đã làm
thiệt mạng năm, sáu binh sĩ trong đơn vị của anh.

Mỗi lần khi cuộc hành quân chấm dứt, các binh sĩ còn sống sót, mệt

mỏi đứng nhìn những người bị thương được trực thăng tải thương đến
chở đi với thái độ ganh tị tràn đầy lên ánh mắt. Gary biết rõ rằng một số
tân binh nhút nhát mà anh đã hết sức cố gắng để tạo cho họ trở thành
một lực lượng chiến đấu hữu hiệu sẽ sẵn sàng hoán đổi tình trạng của
họ với những người bị thương, nếu như ước muốn của họ có thể thực
hiện được. Đã có hai binh sĩ bị thương nhẹ vì mảnh đạn, một người
khác bị nát bàn chân, và một người nữa bàn tay không còn một ngón
nào, cộng thêm vào ba người khác bị chết vì mìn bẫy. Xác của những
người chết vì mìn tan nát trông thật vô cùng ghê sợ. Họ được bọc trong
những chiếc poncho, đưa lên trực thăng trước những cặp mắt u buồn và
bàng hoàng của những người còn ở lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.