HAI TRĂM NĂM CŨ - Trang 253

— Em trai của anh, Guy có nói cho tôi biết là anh ấy đã dẫn anh vào

phòng giam đó để nhận diện người tù nhân đó vì Guy nghĩ là anh có thể
nhận ra người đó là người quen của anh ngày xưa ở ngoài Bắc, Guy
nghĩ là anh biết ông ta nhưng không chịu nói ra tông tích của ông ấy.

Joseph lắc đầu không ngờ tới sự kiện mà Tâm vừa đề cập đến. Đã

bảy năm qua rồi, kể từ khi Joseph đặt chân vào cái phòng giam đặc biệt
đó, nơi mà Đào Văn Lạt ốm yếu, run rẩy vẫn còn bị giam cho tới ngày
hôm nay. Joseph cất giọng không còn tin tưởng được nữa hỏi:

— Ông ta vẫn còn ở đó sao?
— Vâng, vẫn còn. Ông ấy vẫn cương quyết giữ ý của mình. Từ lâu

lắm rồi, người ta không còn buồn thẩm vấn ông ấy nữa. Ông ta vẫn
không chịu tiết lộ bất cứ chi tiết nào về sự tổ chức của Mặt Trận Giải
Phóng, nhưng bây giờ hồi kết cuộc đã đến, có thể ông ấy sẽ đổi ý với
một người đồng chí từng chứng tỏ lòng thành tín với mình ngày xưa.

Joseph lắc mạnh vai Tâm:
— Có lẽ tôi phải tìm tới đó. Anh hãy dàn xếp với các nhân viên an

ninh của anh để tôi đến gặp ông ta. Anh hãy tắt hết các máy quay phim
và máy vi âm chung quanh phòng giam đó giùm nữa nghe.

Trần Văn Tâm gật đầu lo lắng:
— Tôi sẽ gọi điện thoại ngay, anh về khách sạn và chờ tin tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.