HAI TRĂM NĂM CŨ - Trang 95

Joseph nói bằng một giọng giận dữ trước những lời sỗ sàng của

người tài xế, anh vội vã bước ra khỏi xe không kịp trả tiền. Joseph bước
từng hai bậc thang một vội vã chạy lên gác. Người đàn bà trên cao quày
quả bước vội về một cánh cửa phòng còn để mở đang lung lay trước
gió, nhưng Joseph đã nhanh tay nắm được cánh tay của người đàn bà.
Anh lôi trong người ra tấm hình của Tuyết, tấm hình mà Guy đã trao
cho anh với cái địa chỉ ghi bên sau lúc sáng này, đưa ra trước mắt người
đàn bà.

— Chị Tuyết Lương có ở đây không?
Joseph cố gắng hỏi thật chậm bằng tiếng Việt. Người đàn bà nhìn

vào tấm hình một thoáng rồi không buồn ngẩng đầu nhìn lên, lắc đầu
đoạn cố vùng vẫy thoát khỏi tay nắm của người lạ. Joseph đành phải bỏ
tay bà ta ra. Người đàn bà vội vã bước vào bên trong đóng sầm của lại.
Còn lại một mình, Joseph bước dọc theo hành lang, đưa tay mở tung
từng cánh cửa một cho đến khi anh tìm được một cánh cửa không có
cài then bên trong, anh mở cửa bước vào một gian phòng nhỏ tối mù
mờ, đầy đặc mùi khó thở. Trong bóng tối nhòa nhạt, Joseph thoáng thấy
một ống điếu cày dơ bẩn vất trên sàn nhà, ngoài ra không có gì trừ một
tấm màn cũ kỹ lủng lẳng chắn ngang giữa phòng. Joseph dọ dẫm bước
qua những căn phòng khác ăn thông với nhau trong khu nhà này. Tại
mỗi phòng nhỏ đều có kê một chiếc ghế đẩu và một tấm phảng xấu xí
trên đó một vài nơi được phủ lên bằng một vài chiếc khăn dơ bẩn,
Joseph rùng mình trước cảnh tình này.

Khi trở lại căn phòng cũ Joseph lại gặp người đàn bà có tuổi lúc này

đang dọ dẫm theo dõi anh từ bên cuối một căn phòng khác, anh vụt
quay người lại, lôi trong túi áo ra và đặt nhanh vào tay người đàn bà
năm ngàn đồng và đưa tấm hình của Tuyết ra trước mặt của bà một lần
nữa.

— Tôi sẽ trở lại đây vào nửa đêm nay.
Joseph cố gắng nói bằng tiếng Việt với người đàn bà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.