HẢI YÊU - Trang 227

“Đương nhiên là có mùi lạ rồi, cô nghĩ tại sao họ lại phải liều mạng xịt
nước hoa như thế?” Hayreddin mở mắt ra, thái độ tràn đầy vẻ chán ghét,
“Tất cả đám người đó không bao giờ tắm rửa, vì sợ bệnh tật sẽ từ lỗ chân
lông chui vào cơ thể, còn nói đó là sự thành kính với Thượng Đế. Nếu như
cô tinh mắt hơn chút nữa, thì có thể nhìn thấy những thứ bò lổm ngổm trên
mớ tóc giả của những phụ nữ đó toàn là rận và bọ chó”.

Nick rùng mình, nỗi oán hận đối với thuyền trưởng lập tức chuyển thành
sùng bái và đồng tình. Mùi hôi thối hòa lẫn với mùi thơm nồng nặc, đối mặt
với đám phụ nữ như vậy mà hắn vẫn có thể diễn kịch không để lộ chút sơ
hở nào, quả thật không còn lời nào để chê.

“Càng cao quý lại càng bẩn thỉu, đó là lý do tại sao nhu cầu về thương hiệu
của châu Âu lại lớn như vậy”. Hayreddin mở cửa sổ xe ra, để cơn gió đêm
mang tới luồng không khí trong lành mát lạnh.

Nick hít một hơi thật sâu, thở ra hết những hơi thở hỗn tạp vẩn đục bên
trong lá phổi ra ngoài. “Tôi vẫn luôn cho rằng các tôn giáo chẳng có gì
khác nhau. Hôm nay quan sát, xem ra rõ ràng đạo Hồi vẫn tốt hơn, ít ra
người Hồi giáo mỗi ngày còn đánh răng rửa mặt”. Nàng quay đầu lại nhìn
Hayreddin, hỏi với vẻ đầy hiếu kỳ: “Thuyền trưởng, nếu như nhất định phải
lên giường cùng một trong những người phụ nữ ấy mới có thể hoàn thành
được đại sự, ngài có làm không?”

Da mặt Hayreddin giật giật, giả thiết này làm cho hắn cực kỳ buồn nôn,
lạnh lùng đáp: “Đừng nói liên minh, cho dù François I có nhường vương
miện cho tôi, tôi cũng chẳng thèm”.

Chiếc vương miện khảm đầy ngọc trai đá quý xoay tròn trong đầu Nick,
nàng nhủ thầm giá trị con người của thuyền trưởng quả nhiên không phải
đắt tầm thường.

Cùng lúc đó, tại lâu đài Fontainebleau.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.