HẢI YÊU - Trang 237

“Vậy sau này thì sao? Tiền chảy máu mỗi tháng...”. Nick sốt sắng hỏi.

“Phép trừ biến thành phép cộng, coi như tiền trợ cấp”.

Trong đêm tối, hai hàm răng be bé trắng bóc sáng lên, từng chiếc từng
chiếc như những vỏ sò nhỏ trên bãi cát. Vẻ đờ đẫn trước giờ của Nick cuối
cùng đã thay đổi. Hoàn toàn khác với kiểu thanh lịch tinh tế mà Victor đã
dạy, nụ cười của nàng đơn thuần trong sáng, như dòng suối trong sáng, như
dòng suối mát lạnh chảy róc rách trên núi cao.

“Hì hì... Chuyến này đi không vô ích chút nào”. Nick giơ tay lên quẹt quẹt
cái mũi nhỏ, nụ cười như một đứa trẻ thơ.

“Tôi đã nói rồi, làm cho tôi, sẽ không bao giờ để cô bị thiệt. Nhưng cảnh
báo trước một tin buồn, nếu cô ăn trộm trên thuyền, thì cứ tắm rửa sạch sẽ
mà chờ ăn roi đi”.

Hayreddin lại xoa xoa đầu nàng. “Chàng hiệp sĩ tới đón cô kìa”.

Nick quay đầu lại, thấy mái tóc vàng của Karl lóe sáng từ cánh cửa lớn của
tòa lâu đài, nàng vội vàng vơ lấy đống dao dĩa trên đất vào lòng, tóm lấy
bọc khăn tay chạy ào tới. Karl tay chân luống cuống đỡ lấy đống chiến lợi
phẩm từ trong tay vị công thần, cười hỏi: “Có thuận lợi không?”

“Thuận lợi! Vừa nãy thuyền trưởng còn khen tôi nữa kìa! Chỉ tiếc là thắt
lưng quá chặt, chẳng ăn được gì hết”.

“Thế nào, cung điện rất thú vị đúng không?”

“Người thì chán chết, nhưng đồ ăn lại rất thú vị, có nhiều thứ rất lạ chưa
từng nhìn thấy bao giờ.” Nick hào hứng thì thà thì thầm, cởi chiếc khăn tay
giống như báu vật của mình ra, “Anh đã từng ăn ốc sên chưa? Thứ đen đen
này là chocolate đấy, hơi bị chảy một chút, nhưng rất ngọt...”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.