HẢI YÊU - Trang 263

“Đủ rồi!” Hayreddin phát cáu, “Ishak, em nói nốt lần cuối cùng, nếu tai anh
không điếc thì hãy nghe cho thật kỹ. Thứ nhất, em không thích đàn ông,
cũng không thích bé trai, hoặc những sinh vật mang giống đực; thứ hai,
Nick là con gái, nhưng không phải là của em, em có người phụ nữ của
riêng mình”.

Ishak ngắt lời: “Vậy sao lúc nào chú cũng đem theo con nhóc đó bên
cạnh?”

“Vì con nhóc đó là đội trưởng đội xung phong của em!” Hayreddin ra sức
day huyệt Thái Dương, bị sự hiểu lầm không thể giải thích này khiến tâm
trạng vô cùng tồi tệ, “Em không muốn thảo luận chuyện này với anh nữa,
dừng ở đây. Ishak, lần này anh tới không phải chỉ vì chuyện này chứ? Nếu
quả thật là vậy, thì em nghi ngờ anh liệu có phải là ông anh giả mạo
không”.

Hắn nhìn đăm đăm vào đôi mắt màu xanh lam cực kỳ giống mình phía đối
diện nói: “Suleiman Đại đế vẫn khỏe chứ?”

Biểu cảm như mẹ già trên khuôn mặt Râu Đỏ trong nháy mắt nhạt dần, thay
vào đó là một nụ cười ý vị thâm sâu, cùng hàm răng trắng bóc như răng dã
thú. “Ngoài việc hơi phát tướng ra, những thứ khác đều rất ổn. Reis, ngài
ấy cũng hỏi thăm chú y hệt như vậy”. Ishak móc từ trong người ra một
cuộn giấy da dê đưa cho Hayreddin, cười bảo: “Anh chỉ muốn chuẩn bị quà
cho các cháu trai của mình, còn về phần chú, để Đại đế tự chi tiền”.

Đó là một bản đồ hải đảo mà người Bắc Phi nào cũng biết, đảo Djerba của
Tunisia, là con đường quan trọng nối liền Đông và Tây Địa Trung Hải.

“Đừng đi lang thang khắp nơi không nơi nương tựa, đơn độc chiến đấu với
các cường quốc châu Âu như vậy nữa, đế quốc Ottoman có thể cung cấp
mọi thứ cho chú ổn định”. Ishak nói, “Mùi vị gia đình rất tuyệt vời, Reis, từ
từ suy ngẫm đi”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.