HẢI YÊU - Trang 332

khoảng rất xa, bốn người không kịp thốt lên lời nào, bảo kiếm còn chưa rút
được ra khỏi vỏ thì đã mất mạng dưới hoàng tuyền.

Pedro cả kinh, ông ta vốn dĩ nghĩ rằng lấy hai địch một, dù không thể bắt
sống thì cũng có thể giết chết, ai ngờ trong lúc tay nhấc kiếm rơi chỉ còn sót
lại độc có một người. Ông ta nhanh nhẹn rút ra một thanh kiếm giấu kín
bên trong ba – toong, đang định cao giọng la to, thì thanh kiếm của Karl đã
kề ngang lên cổ ông ta.

“Không được lên tiếng, nếu không ông sẽ chết nhanh hơn đấy”. Karl vòng
ra phía sau lưng Pedro, đề phòng ông ta đột nhiên nóng nảy kích động.

Pedro không hổ là người đã chinh chiến chốn sa trường nhiều năm, mặt
không biến sắc, lạnh lùng nói: “Các ngươi không trốn thoát được đâu,
không ngờ lại có kẻ có thể đóng giả Lorenzo giống đến vậy, ta thật sự đã bị
gia huy của nhà Medici làm mờ mắt rồi!”

“Bị cái gì làm mờ mắt không quan trọng, sao ông nhìn ra được sơ hở? Tôi
nghĩ mình đã rất cố gắng sửa được thói quen nheo mắt rồi mà”. Trái tim
của Victor cũng an tâm phân nửa, cẩn thận lùi ra sau mấy bước, không để
máu của mấy tên thị vệ dính bẩn lên đôi ủng của mình.

“Không, cậu đóng giả quá giống, cho đến tận vừa nãy ta vẫn còn tưởng cậu
là Lorenzo bị bọn sát thủ bắt ép nữa kìa”. Pedro hơi hơi xoay phần dưới cổ,
nói với Karl đang ở sau lưng:

“Là cậu đã để lộ ra sơ hở. Tóc vàng mắt xanh, dáng vẻ của cậu rất giống
với ngài ấy lúc còn trẻ, dung mạo xuất sắc như vậy sao ta có thể quên
được? Cậu là con trai của ngài ấy à?”

“Ông ta không có con trai, tôi chỉ là người thừa kế huyết thống thôi”. Karl
lạnh lùng nói, “Hôm nay đối tượng ông nói chuyện không phải là tôi”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.