HẦM TRỮ ĐÔNG - Trang 256

tung như ở ngoài, mô tả dông dài về chuyện kì quái đã xảy ra vào một đêm
giữa tháng Năm. Eddie Staines, kẻ nặc danh, đã cung cấp thông tin vào
phút chót.

‘Anh đã hỏi về thời gian tôi nghe thấy tiếng khóc của phụ nữ, hay kiểu

kiểu thế. Là Chủ nhật. Biết được vì bạn gái tôi mộ đạo và thuyết phục tôi
vài lần vì cô ấy ở trong dáo đoàn. Hẳn là 14 tháng Năm vì 12 là xinh nhật
tôi và nó kiểu như quà muộn ấy. Chúng tôi làm chuyện ấy trong khu dừng ở
điền chang như lúc thường. Chúng tôi bỏ đi xau nửa đêm và men theo bức
tường cạnh khu chang chại. Tôi nghe thấy tiếng dền dĩ và khóc lóc ở phía
bên kia. Bạn gái tôi muốn chạy nhưng tôi đã nhảy lên để nhìn. Và không
phải như anh nghĩ đâu. Là đàn ông chứ không phải phụ nữ, và người ấy
đang co dật và đập đầu mình. Phát dồ phát dại. Tôi xoi đèn pin về phía ông
ta và hỏi xem ông ta ổn không. Ông ta bảo tôi cút nên tôi cút thôi. Tôi đã
đọc mô tả về cái tên bị chết. Có vẻ đúng là ông ta. Dù sao ông ta cũng có
tóc màu xám. Tôi quên mất, gần đây mới nhớ ra. Có điều tôi biết ông ta.
Không biết tên nhưng đã từng nhìn thấy ở đâu đó. Nhưng không phải một
người bình thường. Giờ đoán là Mayberry. Có thế thôi.’

Ánh mắt ngập tràn viễn cảnh thăng chức, Robinson gọi điện cho Walsh.

Anh nhất thời cảm thấy khó xử về lời hứa của mình. Giờ anh sẽ chẳng thể
giữ bí mật về danh tính của Eddie được nữa. Nhưng dù gì, cảm giác đó
cũng chỉ là nhất thời thôi. Dù gì, Eddie cũng không phải người đe doạ sẽ
treo dái anh lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.