HẦM TRỮ ĐÔNG - Trang 269

“Tôi không biết. Sống ở Pháp chăng, tôi đoán thế. Hắn có vẻ sở hữu đủ

các mối quan hệ từ việc kinh doanh rượu của mình.”

“Cô ta đã giết chồng.”
Mắt McLoughlin nhíu lại. “Tên khốn ấy đã bỏ chạy khi bòn rút hết tiền

và bỏ mặc vợ cùng hai đứa nhỏ chịu trách nhiệm thay. Việc đó đã được lên
kế hoạch cả rồi, lạy Chúa.” Anh im lặng một lúc. “Tôi không thể nghĩ ra
nổi lý do vì sao hắn lại muốn trừng phạt họ, nhưng nếu hắn làm thế, chắc
hẳn hắn đã cầu nguyện để thứ rác rưởi như anh xuất hiện.” Anh bước về
phía cửa.

“Cậu định làm gì?” Lời nói phát ra chỉ lớn hơn tiếng thì thầm một chút.
McLoughlin không trả lời.

Trên đường xuôi xuống hành lang, anh va phải Nick Robinson và Wally
Ferris. Anh khẽ đấm vào vai lão già với vẻ thân thiết. “Ông nên bỏ lại quần
đùi cho ông ta chứ, lão già đểu cáng này.”

Wally lê chân và liếc nhìn hai người cảnh sát. “Thế mấy người sẽ bắt tôi

à?”

“Vì cái gì?”
“Tôi chả nòm gì, thật đấy. Tôi ướt như chuột nột vì chạy dưới mưa, rồi

ngồi năng nặng ở đó. Nói thật, tôi không hề biết nà não đã chết. Không hề.
Tôi đỡ não ngồi xuống như một kẻ say xỉn giống mình vậy. Nhưng não có
vẻ kì nạ hơn. Giống kiểu người sốc thuốc chứ không phải say. Có nói
chuyện với não một núc.” Wally trưng ra bộ mặt sầu thảm. “Não có cái
quần đùi nào đâu, con trai, chẳng có gì trên người, ngoại trừ những thứ đã
được gập gọn gàng và đặt sang một bên.” Lão liếc trộm McLoughlin.
“Chẳng thấy hại gì nếu nấy chúng cả, nhất nà khi não chẳng cần. Còn tôi ấy
à, nạnh chết mất, thật đó. Nên tôi mặc bên ngoài đồ của tôi.”

Vốn không mấy thành công trong việc bắt Wally mở miệng, Nick

Robinson khịt mũi. “Ý ông là lão già đã ngồi cứng đờ ở đó, trần truồng, và
chết ngắc từ lâu rồi, vậy mà ông nói chuyện với ông ta sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.