HẠN CHÓT LÚC BÌNH MINH - Trang 142

bước chân hối hả quay trở lại. Tiếng một cái đĩa nữa được đặt xuống. Lần
này là âm thanh của một cái đĩa được đặt xuống một cái đĩa khác. Hay
nhiều khả năng là một cái tách được đặt xuống đĩa. Lại một tiếng bước
chân hối hả bước ra xa.

Cô không ngăn được cơn rùng mình. Tử thần đã trở về nhà và dùng

một bữa ăn vội vã lúc sáng sớm.

Tiếng bước chân lại hối hả trở lại. Một cái túi giấy ồn ào kêu sột soạt

trong khi thứ gì đó được lấy từ trong túi ra. Bánh lúa mạch đen, cắt lát dày.

Những bước chân hối hả lại bước ra xa. Ái chà, chúng thật bận rộn,

thật hoạt bát, gần như có vẻ hạnh phúc. Chúng sẽ không còn như thế nữa
sau một hay hai giây tới. Tử thần vẫn chưa biết cô ta có một vị khách
không mời sắp gia nhập cùng mình.

Cô gõ cửa.

Tiếng bước chân vụt tắt.

Cô lại gõ cửa, nhanh và quả quyết.

Có tiếng bước chân thật khẽ tiến lại phía cửa.

“Ai đó? Ai ở ngoài đó vậy?”

Cô ta đã ít nhiều hoảng sợ, có thế nhận thấy điều đó qua giọng nói.

Người ta không thể thách thức theo kiểu thở không ra hơi như thế, cho dù
vào giờ nào của buổi tối đi chăng nữa.

“Một quý cô muốn gặp cô.”

“Một quý cô? Quý cô nào?”

“Mở cửa ra và cô sẽ thấy.” Cô không để sự đe dọa chen vào giọng nói

của mình, cố gắng nói ngọt để vượt qua chướng ngại cuối cùng này.

Quả đấm cửa xoay một cách do dự, cô thấy nó xoay tròn, nhưng cánh

cửa không mở ra. “Là cô phải không, Ruth, có phải không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.