HẠN CHÓT LÚC BÌNH MINH - Trang 195

Anh hối hả lao vụt ra.

“Ý em là nó nằm ở đây à? Em tìm ra nhanh vậy sao?”

Vậy nhưng, cô lại đang đứng quay lưng vào cái bàn làm việc.

“Không, Quinn, anh ta mặc rất chỉn chu. Em vừa quay lại và có một

thứ đập vào mắt em. Một bên tất của anh ta có một lỗ thủng, cái lỗ ở ngay
trên chiếc giày. Cái đó không khớp với cách ăn mặc của anh ta. Tất bên trái
ấy, Quinn.” Anh đã đến bên cạnh nó.

Chiếc giày rơi xuống với một tiếng thịch khẽ. Cái “lỗ” đã biến mất

cùng với nó.

“Tờ giấy ghi lời nhắn.” Anh nói.

Anh vuốt nó phẳng phiu và bắt đầu đọc mảnh giấy nhỏ nhàu nhĩ khi

cô bước đến bên cạnh. Hai người cùng nhau đọc nốt phần còn lại.

Lời nhắn được viết vội nguệch ngoạc bằng bút chì, trong khi tờ giấy

được để trên một bề mặt tạm thời không bằng phẳng; một lời nhắn được
viết ở nơi không sẵn có điều kiện thích hợp cho việc viết.

Hẳn ông là Graves? Tôi muốn nói chuyện riêng với ông, tại
nhà ông, sau khi ông đưa quý cô trẻ tuổi kia về nhà. Và tôi
không có ý nói vào một thời gian nào khác, ý tôi là ngay tối
nay. Ông không biết tôi, nhưng tôi cảm thấy mình giống như
một thành viên trong gia đình. Tôi không muốn bị thất vọng
và không tìm thấy ông ở đó.

Không ký tên.

Cô hào hứng hẳn. “Cô ta đã tới đây, anh thấy chưa? Cô ta đã tới! Đúng

là cô ta đã ở trên này. Cô ta chính là người phụ nữ có vỉ diêm... Chúng ta đã
đúng về việc đó. Em đã quên mất ai trong chúng ta...”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.