HẠN CHÓT LÚC BÌNH MINH - Trang 244

theo sau Holmes ra ngoài. Gần như ngay lập tức anh cảm thấy khá hơn, có
khả năng đối phó tốt hơn với tình huống mà anh sắp lâm vào.

Chiếc xe đậu cách đó vài căn nhà. Holmes đã đứng sẵn bên cạnh, đợi

để chỉ cho anh thấy chỗ.

“Tôi không có ý gây sức ép với anh.” Ông ta lịch thiệp nói và ra hiệu

mời anh vào xe.

Quinn để ông ta nổ máy cho xe chuyển bánh. Sau đó anh hỏi ngắn

gọn, “Ông đi đâu thế?”

“Chỉ loanh quanh chút thôi, tôi nghĩ vậy. Chúng ta không thể ngồi

trong xe nói chuyện bên lề đường vào giờ này, rất có thể sẽ có một tay cớm
tìm tới chõ mũi vào.”

“Thế thì có gì không ổn chứ?” Quinn cắt ngang.

Holmes dịu giọng nói. “Tôi không biết. Anh thấy sao?”

“Tôi đang hỏi ông.” Quinn đáp.

Holmes mỉm cười nhìn về phía mặt đường rải nhựa trải ra trước thanh

chắn bùn trước của chiếc xe đang không ngừng lao tới, như thể ông ta đã
khám phá ra điều gì thú vị về nó. Chẳng có gì hết; nó cũng hệt như mọi mặt
đường rải nhựa khác mà thôi.

Chiếc xe chạy về phía Tây; phải thế thôi, Năm Mươi Mốt là một con

phố chạy về phía Tây. Không ai nói gì. Quinn thầm nghĩ, Mình sẽ để hắn
bắt đầu trước; tại sao mình lại phải khiến chuyện này dễ dàng hơn cho hắn
chứ? Sớm muộn gì hắn cũng phải bắt đầu. Trò chơi này phụ thuộc vào hắn;
mình đang mang theo chiếc vé vào tù và lệnh hành quyết của hắn... cứ cho
là vậy đi.
Dù Holmes nghĩ gì, ông ta cũng đang giữ kín điều đó trong đầu;
ông ta không để suy nghĩ ấy lộ ra ngoài.

Ông ta lái xe ngoặt lên hướng Bắc, rẽ vào phố Sáu. Họ đi ngược lên

con phố này, rồi lại rẽ về hướng Đông một cách ngẫu nhiên qua một con
phố mang số chẵn. Một cú rẽ không dự tính trước, Quinn dám chắc điều đó

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.