HẠN CHÓT LÚC BÌNH MINH - Trang 245

qua cú đánh lái đột ngột ông ta thực hiện vào khoảnh khắc cuối cùng. Họ đi
thẳng tới đại lộ Một, rồi lại rẽ lên hướng Bắc thêm một đoạn nữa. Cuối
cùng ông ta dường như đã quyết định. Ông ta dừng lại ở một con phố dốc
thoai thoải dưới đường East River và dừng lại sát mép nước, một nơi giống
như bến đỗ hay thềm nổi không có bờ chắn hay bất cứ hình thức bảo vệ
nào.

Ông ta chỉ dừng xe khi hai lốp trước đã đè lên bờ đá thấp bên rìa.

Quinn im lặng. Trò chơi giờ đã bắt đầu, anh nghĩ.

Holmes tắt máy và ánh đèn pha cũng biến mất. Những vệt sáng lăn tăn

trên mặt nước đã tắt ngóm, song bản thân nó thì vẫn còn đó. Họ có thể ngửi
thấy nó trong mỗi nhịp thở, và đôi lúc còn nghe thấy. Mặt nước thỉnh
thoảng lại phát ra một âm thanh khe khẽ như tiếng chép miệng, chẳng khác
gì một đứa trẻ sơ sinh.

“Ông dừng xe sát mép nước quá nhỉ?” Quinn nhận xét.

“Các bánh xe được chặn lại rồi. Anh đang lo lắng sao?”

“Tôi không lo.” Quinn bình thản nói. “Tôi cần phải lo sao?”

Holmes hơi quay đầu sang bên.

“Anh nhìn đồng hồ đeo tay làm gì vậy?”

“Tôi đang cố tính xem chúng ta đã gặp nhau trong quán Owen’s bao

lâu.”

“Hai mươi phút”, Quinn nói, “đáng lẽ đến lúc này mọi việc đã xong

xuôi rồi.”

“Sẽ như thế. Anh có tấm séc chứ? Anh muốn bao nhiêu để đổi lấy

nó?”

Có gì đó không ổn, Quinn nghĩ. Mình đã không xử sự đúng. Mình

đang rơi vào tình huống bất lợi. Làm sao, và từ lúc nào mà hắn đã chiếm
được thế thượng phong?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.