HẠN CHÓT LÚC BÌNH MINH - Trang 263

Anh dùng chính những sợi dây trói vừa được tháo khỏi người cô, buộc

nối chúng lại rồi cột chặt quanh hai bàn tay Joan Bristol, sau khi đã bẻ quặt
chúng sau lưng cô ta.

“Hãy làm thế với cả hắn nữa.” Cô ráng nói trong khi thở dốc.

“Tất nhiên rồi.” Anh đi vào phòng ngủ, quay trở lại với tấm ga lột từ

giường của Graves, xé ra rồi bắt tay vào việc.

“Anh thấy bọn họ và em đi vào từ ngoài phố. Khi đó anh đang quan

sát từ một cửa sổ trên tầng này. Có gì đó trong cách em bước đi giữa hai kẻ
đó, một vẻ cứng nhắc thiếu tự nhiên, cho anh biết chúng đang chĩa súng
vào em. Anh liền lui vào trong phòng tắm và nấp kĩ...”

“Chúng đã giết người, Quinn. Cuối cùng chúng ta đã tìm ra đúng thủ

phạm.”

“Anh biết, không phải là Holmes. Thế đấy, anh đã thoát nạn vào phút

chót, cho dù...” Anh đứng dậy, xem xét thành quả. “Dù sao thì cái đó cũng
sẽ giữ được chúng ít nhất vài phút. Không cần bịt miệng; cứ để chúng thu
hút sự chú ý. Thực ra chúng ta muốn chúng làm thế, chúng ta sẽ làm điều
đó hộ chúng.”

“Quinn, điều đó thì có ích gì cho chúng ta vào lúc này nữa? Chúng ở

kia, nhưng có khác gì chứ? Nhìn xem.” Cô chỉ tay. “Sáu giờ hai phút.”

“Dù sao chúng ta hãy cứ thử. Chúng ta hãy tới đó. Nếu không phải là

chiếc xe ấy, có thể vẫn còn một chuyến nữa muộn hơn...”

“Vô ích thôi, Quinn. Chúng ta đã nói về việc này rồi. Chúng ta sẽ

không đủ mạnh mẽ để lên chuyến xe muộn hơn đâu. Anh sẽ thấy. Bây giờ
thành phố đã thức dậy rồi.”

“Cảnh sát cũng đã thức dậy. Chúng ta sẽ mắc kẹt nếu cứ đứng đây...

Đi nào, Bricky, hãy cứ thử, cố lên!” Anh nắm tay cô, kéo cô ra khỏi căn
phòng và xuống cầu thang.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.