HẠN CHÓT LÚC BÌNH MINH - Trang 35

“Anh bảo tên anh là gì ấy nhỉ? Tôi biết là anh đã từng nói rồi, nhưng

giờ nó đã tuột khỏi đầu tôi.”

“Quinn Williams.”

“Quinn? Tôi chưa bao giờ nghe thấy cái tên này trước đây.”

“Nó từng thuộc về mẹ tôi, trước khi bà ấy lấy chồng.”

Cô nhướng mày. Không phải vì cái tên đó, mà là vì cuộc trò chuyện

đang diễn ra giữa họ. “Được, nếu như anh đã nói vậy”, cô gạt chủ đề đó
sang một bên. “Đó là chuyện của riêng anh. Cứ bám lấy nó nếu anh muốn.”

Có điều gì đó trong chính căn phòng của mình khiến cô chú ý. Một

tiếng lạch tạch do va đập rất khẽ mà cô có thể nhận ra ngay lập tức từ kinh
nghiệm lâu ngày. Cô vội vã quay lại phòng, để anh ta ngoài đó mà không
nói lời nào. Cô tới chỗ bếp ga và tắt nó đi; vòng lửa xanh nhấp nháy tắt
phụt và tiếng lạch tạch lặng xuống.

Cô cầm bình cà phê và đặt nó lên bàn. Cô đã để mở cửa ra vào. Cô

bước tới để đóng cửa lại, ngăn cách giữa hai người họ.

Anh ta vẫn đứng ngoài đó, cách xa một quãng, cạnh chỗ cầu thang, tại

nơi vừa bị cô bỏ lại. Anh ta có vẻ thụ động, cam chịu số mệnh. Anh ta vẫn
đang mân mê tay vịn và nhìn xuống dưới, đồng thời quan sát chính mình
làm việc đó.

Cô đặt bàn tay giữ trên cánh cửa. Mày đúng là đồ ngớ ngẩn, cô thầm

cằn nhằn. Mày không bao giờ học được à? Mày không biết làm gì hay hơn
điều mày đang định làm sao?
Rồi cô tiếp tục và cuối cùng vẫn làm việc đó,
đồng thời dành cho bản thân một lời giải thích để giảm sự áy náy. Mày vẫn
còn một cơn tử tế bốc đồng cuối cùng. Chính xác là một, mà cái thành phố
này đã bỏ sót và để lại trong mày. Tốt nhất là hãy tống khứ và đặt dấu
chấm hết với nó đi, sau đấy mày sẽ sạch tinh.

Một lần nữa, cô lại dành cho anh ta cái hất hàm cộc lốc, dứt khoát. “Ở

đây tôi có chút cà phê. Vào đây chút đi, tôi sẽ cho anh một cốc.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.