HẠN CHÓT LÚC BÌNH MINH - Trang 80

còn anh thì không.

Cô tựa người vào thành đá của tay vịn bên bậc thềm, ủ rũ. “Nó đã làm

việc đó.” Cô nói với giọng đều đều buồn bã, thất thần ngước lên nhìn anh.
“Tôi biết nó sẽ làm thế. Tôi biết nó sẽ không để chúng ta thoát. Nó không
bao giờ chấp nhận. Giờ thì nó đã giữ chặt chúng ta, chặt hơn cả trước đây.
Nó tóm được chúng ta ở đúng nơi nó muốn chúng ta rơi vào.”

Sự lãnh đạm chỉ duy trì được giây lát. Nó cũng dạy ta cả cách chiến

đấu. Nó dạy ta rất nhiều điều xấu, nhưng nó dạy ta một điều tốt. Nó dạy ta
cách chiến đấu như thế nào. Nó luôn tìm cách giết ta, vì thế ta học được
cách chiến đấu để có thể sống sót.

Cô chuyển động, một chuyển động xoay người đột ngột, như thể để

bước lên các bậc cấp.

Anh đưa tay ra nắm lấy cô, giữ chặt lấy cô, cố gắng xoay người cô

khỏi hướng cô đã quay đi. “Không, đừng vào đó! Tránh xa nơi đó ra!” Anh
cố kéo cô xuống vỉa hè. “Nhanh lên, hãy rời khỏi nơi đây! Rời khỏi ngôi
nhà này! Đáng lẽ ngay từ đầu tôi không nên để cô tới đây. Đi tới đó, mua
vé, lên xe bus và hãy quên là cô từng gặp tôi đêm nay đi!”

Cô thụ động vùng vẫy chống lại bàn tay đang giữ lấy mình.

“Bricky, cô có nghe tôi nói không? Rời khỏi nơi này, nhanh lên, trước

khi người ta...”

Anh cố đẩy cô tới trước vài bước theo lối vỉa hè, để cô có thể đi con

đường của mình. Cô chỉ xoay vòng và quay lại bên anh, còn gần hơn lúc
trước. “Tôi chỉ muốn biết một điều. Tôi chỉ muốn anh nói cho tôi một điều.
Có phải là anh không... Khi anh vào trong đó lần đầu tiên? Anh đã gây ra
chuyện đó phải không?”

“Không! Tôi chỉ lấy tiền, vậy thôi. Khi đó anh ta không ở trong đó.

Tôi không hề trông thấy anh ta. Có lẽ anh ta đã quay về nhà sau đó. Bricky,
cô phải tin tôi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.