HẠN CHÓT LÚC BÌNH MINH - Trang 84

“Anh ta ở đằng sau, trên tầng.” Anh thì thầm. “Tôi không muốn bật

bất cứ nguồn sáng nào, vì bên ngoài có thể trông thấy.”

Một lần nữa, một cử động được truyền sang cho cô biết rằng anh vừa

đút tay vào túi áo để tìm thứ gì đó. “Không, đừng dùng diêm.” Cô thận
trọng nói. “Anh dẫn đường đi, tôi sẽ theo sau. Tôi sẽ nắm ống tay áo anh.
Đợi chút, để tôi đặt cái này xuống đã.”

Cô mò mẫm lần tới bên tường, đặt chiếc va li gần chỗ ván ốp chân

tường, nơi cô có thể nhanh chóng tìm lại nó. Rồi cô quay lại bên anh, đứng
vào vị trí của người tháp tùng nhờ liên lạc ngoại cảm, bàn tay đặt lên ống
tay áo khoác của anh. Họ khó nhọc tiến bước trong bóng tối đặc quánh như
một thứ chất lỏng bồng bềnh.

“Bậc thang.” Một lát sau anh khẽ nói.

Cô cảm thấy anh đang bước lên. Cô đưa chân dò dẫm, rồi tìm thấy bậc

thang dưới cùng nhờ ngón chân. Các bậc thang còn lại tuần tự kế tiếp nhau
và không gây ra bất cứ rắc rối nào nữa. Cầu thang cót két vài lần dưới tổng
khối lượng của hai người trong sự im ắng tĩnh mịch. Cô tự hỏi liệu còn ai
khác trong nhà không, ai đó vẫn còn sống. Từ những gì họ biết thì rất có
thể vẫn còn ai đó. Nhiều án mạng xảy ra trong đêm chỉ được phát hiện vào
ngày hôm sau.

“Rẽ.” Anh thì thầm.

Cánh tay anh rời khỏi cô, xoay sang bên trái. Cô ngoan ngoãn xoay

theo. Cầu thang đã trải ngang ra thành một chiếu nghỉ. Họ xoay nửa vòng,
thực hiện một điệu cotillion ma quái trong bóng tối.

Cô cảm thấy cánh tay anh lại di chuyển lên trên, sau một quãng ngắn

di chuyển ngang trên mặt phẳng. Cô tìm thấy một đợt bậc thang mới, theo
hướng ngược lại với đợt bậc thang trước. Rồi không còn bậc thang nào nữa.
Lúc này họ đã lên đến tầng hai.

“Rẽ.” Anh thì thào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.