HẠN CHÓT LÚC BÌNH MINH - Trang 98

“Còn gì trong túi nữa không?”

“Danh thiếp. Một Stafford nào đó. Một Holmes nào đó. Một Ingoldsby

nào đó. Tôi đoán đây là... Không, đợi chút, ở đây còn một thứ nữa, trong
cái ngăn nhỏ thứ hai này. Một bức ảnh. Một bức ảnh chụp anh ta và một cô
gái mặc đồ cưỡi ngựa, cả hai đều ngồi trên lưng ngựa.”

“Đưa tôi xem nào.”

Anh xem qua bức ảnh, gật đầu. “Chính là cô gái tôi đã thấy cùng ra

khỏi nhà với anh ta tối nay. Cô ta cũng có mặt, trong phòng ngủ, được lồng
khung bạc. Tôi đã thấy cô ta khi tới đây làm việc hồi trước. Cô ta tên là
Barbara.”

“Vậy là không phải cô ta giết người. Nếu là thế, cô ta hẳn đã không

còn có mặt ở trong phòng ngủ của anh ta, trong cái khung bạc. Khi đó cái
khung có lẽ vẫn còn, nhưng bức ảnh của cô ta thì không. Đó là lẽ thường
tình.”

“Trong tất cả các túi chỉ có từng đó thứ thôi. Giờ tôi sẽ lấy các thứ

trong bốn túi quần, hai túi ở hai bên hông, hai túi đằng sau. Túi sau bên trái,
không có gì. Túi sau bên phải, khăn tay dự phòng, không còn gì khác. Túi
hông bên trái, không có gì. Túi hông bên phải, chùm chìa khóa của anh ta
và một nắm tiền lẻ.”

Cô hờ hững đếm qua chỗ tiền lẻ, như thể nhận ra chúng vô giá trị tới

mức nào. “Tám mươi tư cent.” Cô nói và đặt chúng xuống.

“Thế là hết các túi quần túi áo của anh ta. Và chúng ta vẫn không

nhích xa hơn được chút nào so với trước đó.”

“Có đấy, Quinn. Rất nhiều là đằng khác. Đừng nói thế. Nói cho cùng,

chúng ta đâu có kỳ vọng tìm thấy một mảnh giấy có ghi, ‘Gửi ai quan tâm:
X là kẻ đã giết tôi’
, phải không nào? Chúng ta đã tìm được một cái tên từ
hư không – Barbara – và chúng ta biết rằng Barbara trông thế nào, và cô
này đã đi ra ngoài cùng nạn nhân vào đầu buổi tối nay. Chúng ta cũng biết

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.