HẲN LÀ YÊU - Trang 141

vòng tay quanh eo cô và hôn thái dương cô. "Cẩn thận hoặc là em sẽ làm
anh lo lắng về màn biểu diễn của anh đấy," anh nói, rồi cười khục khặc như
thể ý nghĩ biểu diễn một cách tệ hại thật lố bịch vậy. "Gabrielle hơi giận
cháu vì ám chỉ quét dọn nhà cửa và nấu ăn là công việc của phụ nữ đấy
mà."

"Và anh vẫn còn đang thở đấy sao?" Kevin hỏi. "Tôi đã từng gợi ý cô ấy

đảm nhận nhiệm vụ quét dọn phòng vệ sinh ở chỗ làm này vì cô ấy là con
gái, và tôi đã nghĩ cô ấy sẽ đánh tôi no đòn cơ đấy."

"Không đâu, cô ấy là người yêu hòa bình mà," Joe trấn an Kevin. "Phải

không, em yêu?"

Vẻ mặt cô quay sang anh là bất kỳ thứ gì trừ phi bạo lực. "Em luôn sẵn

sàng cho anh là ngoại lệ."

Anh siết chặt cô vào anh và nói, "Đó là những gì một người đàn ông

thích nghe từ người phụ nữ của anh ta." Rồi trước khi cô có thể thốt ra một
từ nào nữa và buộc tội anh là ác quỷ đến từ địa ngục, anh ấn môi anh vào
môi cô, chặn cơn giận dữ của cô bằng nụ hôn của anh. Mắt cô mở to, rồi
nheo lại, và cô nâng tay lên vai anh. Trước khi cô có thể đẩy anh ra, anh thả
cô, và nỗ lực đẩy anh ra của cô không lại giống như một vòng ôm để giữ
anh lại gần hơn. Anh mỉm cười, và, trong vài giây ngắn ngủi, anh nghĩ cơn
oán giận của cô có thể vượt qua niềm tin vào phi bạo lực của cô. Nhưng là
người yêu hòa bình thực sự mà cô đã tự xưng, cô hít một hơi thật sâu và
chậm rãi thở ra. Rồi cô chuyển sự chú ý sang mẹ lẫn cô cô và lờ tịt anh đi.

"Hai người đến để đưa con đi ăn trưa à?" Cô hỏi.

"Mới có mười giờ ba muơi."

"Vậy thì bữa lửng vậy," cô sửa đi. "Con muốn nghe tất cả về kỳ nghỉ của

hai người."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.