HẲN LÀ YÊU - Trang 205

Anh hạ miệng xuống và hôn cổ họng cô. "Điều đó để lại rất nhiều vị trí

thú vị còn tự do," anh nói khi tay anh bóp hông cô.

Gabrielle mở miệng ra, rồi khép vào. Cô có thể nói gì với điều đó đây.

"Cô muốn tôi tìm chúng ngay bây giờ hay để sau?"

"À...để sau chắc sẽ tốt hơn." Cô giật giật chân váy, nhưng nắm tay Joe

siết chặt trên hông cô.

Giọng anh trầm và khàn khàn khi anh hỏi, "Cô chắc chứ?"

Không hẳn. Cô đứng trên một sườn núi bậc thang, mông lộ ra ngoài váy,

và cô không chắc mình có muốn ở bất kỳ chỗ nào khác ngoài chính nơi cô
đang đứng hay không nữa. Được bọc trong bóng tối, bị đẩy vào lồng ngực
vững trãi của Joe. "Ừ."

Anh kéo chân váy của cô xuống và vuốt thẳng nó trên đường cong mông

cô. "Hãy cho tôi biết nhé."

"Tôi sẽ nói." Cô bước ra khỏi sự quyến rũ mời mọc trong giọng nói của

anh và hơi ấm từ vòng ôm của anh. "Đầu anh thế nào?"

"Tôi sẽ sống thôi." Anh quay người và nâng mình lên bậc tường bậc

thang bảo vệ kế tiếp. Cô ngước lên nhìn đường nét của anh, và anh với
xuống cầm tay cô và kéo cô lên sau anh. Anh nâng cô lên thêm ba lần nữa
và khiến nó có vẻ thật dễ dàng.

Buổi đêm đã bắt đầu trở nên lạnh giá thấy rõ vào lúc họ đi tới chiếc

Chevy cũ kỹ của anh, và Gabrielle mong đợi được ngâm mình ấm áp thoải
mái trong bồn tắm khi cô về nhà. Nhưng mười lăm phút sau, cô thấy mình
đang ngồi trên cái sô pha màu nâu pha be của Joe, đôi mắt sáng quắc màu
vàng xen kẽ màu nâu đen của con vẹt của anh ghìm chặt cô vào ghế. Bên
kia phòng Joe đứng quay lưng lại với cô, thân máy điện thoại lủng lẳng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.