HẲN LÀ YÊU - Trang 293

"Một bức thư từ Kevin. Anh ta muốn con biết rằng anh ta thấy tiếc, và

rằng anh ta không thực sự tội lỗi đến thế. Và bên cạnh đó, anh ta chỉ ăn
trộm của người giàu." Cô dừng lại để thả bức thư vào sọt rác. "Con đoán là
con bướm đã bảo mẹ rằng hôm nay con sẽ nghe được tin tốt chất đầy cái
thư đó."

Mẹ cô nhìn cô theo cái cách bình thản, điềm tĩnh mà bà có. Phán xét rõ

rang, và Gabrielle cảm thấy như cô vừa hất cẳng một đứa trẻ được yêu
thương yêu hòa bình.

Cô đoán là mình có như thế thật, nhưng dạo gần đây cô dường như

không thể chặn mình lại. Cô cứ mở miệng và tất cả cơn tức giận cô có
trong linh hồn đều trào ra.

Chỉ mới tuần trước cô Yolanda của cô đang say sưa với chủ đề ưa thích

nhất của mình, Frank Sinatra, và Gabrielle đã càu cạu, "Sinatra như dở hơi
ấy, và người duy nhất không nghĩ như vậy là những phụ nữ vẽ lên lông mày
của họ."

Gabrielle đã ngay lập tức xin lỗi bà cô, và Yolanda dường như đã chấp

nhận và quên điều đó đi, nhưng một giờ sau cô lại tình cờ chấp nhận một
cái ống lấy nước sốt gà tây từ cửa hang IGA.

Gabrielle không phải là chính mình một chút nào nữa, nhưng cô cũng

không còn có lý trí thực sự rõ ràng của riêng bản thân mình. Thường thì cô
luôn biết rõ mọi việc, nhưng bị làm tan nát cả long tin lẫn trái tim bởi hai
người đàn ông khác nhau trong cùng một ngày đã giáng cho niềm tin của
cô với chính bản thân và thế giới của mình một đòn đau đớn.

"Ngày hôm nay vẫn chưa qua mà," Claira nói và chỉ cái chày vào phong

thư nhỏ trên bàn. "Nhà Hilard sẽ có một bữa tiệc. Thiệp mời nói rằng họ
muốn tất cả những ai có liên quan đến việc thu hồi bức tranh của họ đến."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.