HẬN LÃNG BẠC - Trang 122

Trách nhiệm kiểu này rất tế nhị và dễ thương tổn. Tình cảm khó rạch

ròi như toán học. Giá trị của tình cảm nằm trong những gì khiêm nhường,
nhỏ bé nhất mà đôi khi ta vô ý bỏ qua.

Thành thực xin lỗi cô và rất cám ơn về câu "Tiên học lễ, hậu học văn".

Tôi biết anh sẽ xin lỗi tôi. Nhưng tôi thật sự bực mình khi anh cho

rằng câu ấy xưa rồi.

À, có một sự hiểu lầm đáng tiếc và khó minh giải. Khi cô đang nói

điều ấy với ánh mắt xoáy vào tôi thì tôi lại nghĩ tới câu "Nhất tự vi sư" và
buột miệng... Vì tôi nghĩ cô và tôi đồng quan điểm thầy trò vừa đề cập.

Đúng là rất khó chấp nhận.

Nhưng cô cũng nên cho rằng cô hơi khó tính.

Vậy anh thử giải thích về lễ và văn đi.

Loài người vẫn chưa có một lý thuyết thuyết phục, tôi nhấn mạnh chữ

lý thuyết nhé, về sự tồn tại của mình. Điều đó không có nghĩa họ không tồn
tại. Tôi không thể giải thích rành rọt như một nhà nghiên cứu ngôn ngữ hai
chữ ấy. Nhưng tôi hoàn toàn tin tưởng không phải tất cả hành vi hằng ngày
của mình và mọi người đều nằm ngoài từ Lễ. Hơn nữa học và hành là hai
khái niệm bổ khuyết cho nhau. Một tên vô lại tự mổ bụng mình dâng
"lòng" cho đức Phật đã được đến bên Phật ngay đấy thôi.

-----

Tôi không thích ánh mắt của anh nhìn tôi trong lớp.

Kinh nghiệm nói?

Sao anh không nghĩ là tò mò.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.