HẬN LÃNG BẠC - Trang 140

già nửa. Anh đã trao hết cho một quỹ từ thiện.

6. Cõi tạm xin chào

ta đi nhé

Thiên thu sến sáo

khóc làm chi

Bên đồi,

thông đứng tay dang gió

Em cười

chúm chím một mầm xanh.

Anh khắc đá câu thơ nàng làm sẵn cho mình, và đặt nó bên trái tấm

bia "Nguyễn Ngọc L.". Đều đặn tháng tháng, dù nắng hay mưa người ta
vẫn thấy một gã trung niên nét mặt hân hoan như kẻ trở về, bước đến ngôi
mộ phủ tím hoa thạch thảo.

Người Đà Lạt nói chung có truyền thống huyền thoại hóa những

những mối tình, trong lời kể buông tuồng, thê thiết, nhiều khi thiếu lôgic
đến ngơ ngẩn.

Em nói về "Đồi thông hai mộ" hay "Hồ than thở"?

Từng mảng rừng thông cứ trống trải dần. Chẳng còn lại bao nhiêu cây

ra đời trước khi có thành phố này. Sẽ đến một ngày người ta giết hết thông,
dành đất cho trùng trùng những dãy nhà ống, nhà ngang lởm chởm mái
bằng, nóc ngói. Suối Cam Ly đã trở thành miệng cống lộ thiên nặng mùi.
Hoa cúc quỳ hoang dại, xác xơ soi bóng xuống dòng nước đen.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.