HẬN LÃNG BẠC - Trang 171

môi, xuống cổ. Hắn luồn tay qua áo ngủ xoa lưng tôi, thì thào những lời
yêu lịm ngọt.

"Anh sẽ suốt đời cho em cảm giác an toàn như thế này nhé" - Tôi gần

như van xin hắn.

"Anh không phải một vị thánh. Anh từng trải và kiềm chế được tính

dục vì như em biết anh đã một lần đổ vỡ" - Giọng hắn đều đều - "Cái gì của
anh sẽ là của anh. Khi đến với em, anh cũng đâu mong gặp được một người
con gái hoàn hảo".

-----

Về nhà sau chuyến đi chơi biển xa ấy, tôi bắt đầu mơ về một đêm tân

hôn huyền diệu. Tôi viết tay tặng hắn một đoạn Truyện Kiều của Nguyễn
Du:

Đã cho vào bậc bố kinh,

Đạo tòng phu lấy chữ trinh làm đầu.

Ra tuồng trên Bộc trong dâu,

Thì con người ấy ai cầu làm chi.

Phải điều ăn xổi ở thì,

Tiết trăm năm nỡ bỏ đi một ngày.

Ngẫm duyên kỳ ngộ xưa nay,

Lứa đôi ai lại đẹp tày Thôi - Trương.

Mây mưa đánh đổ đá vàng,

Quá chiều nên đã chán chường yến anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.