HẬN LÃNG BẠC - Trang 172

Trong khi chắp cánh liền cành,

Mà lòng rẻ rúng đã dành một bên.

Mái tây để lạnh hương nguyền,

Cho duyên đằm thắm ra duyên bẽ bàng.

Hắn cẩn thận kẹp tờ giấy học trò có kẻ ô li nhạt vào giữa một quyển

sách dày trưng trong tủ. "Chính em sẽ làm khổ em thôi" - Tôi không hiểu
hắn muốn nói gì.

Bên hắn tôi lại bất an. Càng bất an tôi càng muốn gần hắn. Tôi ngửi

được và thích ngửi cái mùi đàn ông đặc trưng trên da thịt hắn. Nó chứa nam
tính một cách rõ ràng, (lại) hơn anh. Nếu định nghĩa tình yêu là giá trị gì đó
ngoài xác thịt thì tôi yêu anh chứ không hề yêu hắn. Anh đến với tôi khi tôi
bắt đầu trở thành thiếu nữ. Bao nhiêu mùa xuân cứ trôi, anh vẫn chẳng vượt
qua những nụ hôn thiếu lửa. Thiếu lửa, nhưng tôi chết cháy trong niềm khát
khao trở thành đàn bà.

Rồi hắn xộc đến. Hắn là một con công trống lão luyện. Hắn biết tôi

thích vũ điệu nào. Tôi kể về hắn cho anh nghe. Anh không chúc tôi hạnh
phúc và cũng không muốn giật tôi trở lại vòng tay anh. Tôi cay đắng nhận
ra anh là đàn ông nhưng không phải giống đực, ít nhất là ở ham muốn.
Trong nền văn hóa của đất nước tôi, khi nói về giới tính, người ta nói về
"giới tính xã hội" hơn là "giới tính sinh học". Ngôn ngữ của chúng tôi rành
mạch đến độ thiếu hụt, không có giống trung, không có giới tính thứ ba.

-----

Một hôm tôi bảo với hắn từ nay thi thoảng tôi sẽ ngủ lại căn hộ độc

thân một giường của hắn. Hắn mở tủ đưa tôi quyển sách dày cộp kẹp giữ
đoạn thơ Kiều. Hóa ra đây là tuyển tập các gương phụ nữ tiết liệt, nghĩa
tháo, trung trinh, lay động muôn đời. Hơn nửa số truyện dịch từ sách Tàu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.