HẬN LÃNG BẠC - Trang 92

"Nước bắt đầu xuống. Nên chăng chúng ta kết tất cả Giao long thuyền

lại về phía thượng lưu, quyết tung ra trận hỏa công cuối cùng". - Lê Chân
hỏi ý Trưng vương.

"Không ổn. Long Uyên nằm bên bờ lở. Cách bến vài tầm lao có xoáy

nước đẩy ra giữa dòng rất mạnh. Hỏa lực sẽ bị cuốn cả vào đấy rồi tản mát
hết". - Trưng Nhị nói - "Tôi e rằng chúng ta phải kết thúc cuộc tấn công
giữa đêm nay, sức người sắp cạn".

"Lạc hầu, ngài có ý gì không?". - Trưng vương hỏi Đô Dương.

Óc phân tích và tổng hợp nhạy bén của một nam thủ lĩnh đã cho Đô

Dương kết luận rằng quân Âu Lạc càng rút lui sớm thì càng đỡ tổn thất.
Người Âu Lạc phải tính đến một cuộc kháng chiến dài lâu. Nhìn gương mặt
mệt mỏi, hết sức u buồn và tang tóc của Trưng vương, Đô Dương ngập
ngừng, không dám nói ra.

Trưng vương hiểu hết. Dù phải gồng mình với nỗi đau xé ngực, bà vẫn

đủ tỉnh táo hoạch định chiến lược. Quyết định bỏ M’linh được ban ra. Toàn
bộ quân chủ lực di chuyển lên căn cứ Cấm Khê. Trưng vương khuyên Lê
Chân và Đô Dương lui ra biển. Tại An Biên họ phải chấn chỉnh binh lực,
đóng thêm thuyền chiến, chiêu nạp lính mới chờ phản công. Trưng vương
dặn dò họ rất kỹ, trong trường hợp bà tử trận, Đô Dương được nắm toàn bộ
vương quyền Âu Lạc. Ông nhất thiết lui ngay về Cư Phong dựng cờ độc
lập, tập hợp quí tộc Âu Lạc, quyết giành lại tự do cho xứ sở.

Trưng Trắc giao trống mẹ thiêng liêng cho Đô Dương, bà lợi dụng

bóng đêm di chuyển lên thượng lưu sông Hồng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.