HÀN MÔN TRẠNG NGUYÊN - Trang 134

cười rộ lên và đáp: - Được, vậy phiền Lưu quản gia và tiểu lang Thẩm gia
xem giùm nhé.

Lão Hà phấn chấn đi đục nhà bếp, sau đó mấy người khác bê cái bễ

lên, rồi lại đắp lại lò bếp.

Sau khi lắp ráp xong đâu đấy, mọi người đều đã mệt nhoài.

Lưu quản gia phát giác mấy đứa nha hoàn sai vặt và đám gia đinh ở

hậu viện đều đã chạy tới xem náo nhiệt, sắc mặt liền trở nên nghiêm nghị,
cứng rắn khiển trách, quát mắng: - Còn trơ như phỗng ở đó làm gì? Không
mau chóng đi nhóm lửa đi, xem thử có dùng tốt không chứ?

Lưu quản gia dù sao cũng là quản sự một phủ, lời của ông ta chính là

mệnh lệnh, lập tức có người châm lửa nhóm củi thổi cơm. Chờ bắt lửa rồi,
bắt đầu kéo cái bễ, cùng với cử động kéo đẩy ống bễ, ngọn lửa nhanh
chóng bùng lên, người đứng vây xem trợn to hai mắt, ngay tức thì trên mặt
ai nấy đều tươi cười vui vẻ.

Lưu quản gia mừng rỡ: - Trước giờ các ngươi luôn viện đủ cớ để

không phải đến phòng bếp làm việc, chờ ta lắp đặt ống bễ cho tất cả các
phòng bếp rồi, để coi các ngươi còn ai dám kiếm cớ rảnh rỗi.

Xung quanh lập tức có người lên tiếng tâng bốc: - Đúng là chỉ có Lưu

quản gia thương cảm cho đám hạ nhân chúng ta.

Thẩm Khê “công thành” xong liền thoái lui, tuy hắn mới chính là đại

công thần, nhưng điểm chú trọng của sự kiện này không còn đặt trên người
hắn nữa. Thực tế bọn người thợ mộc Tôn đều hiểu nguyên lý của cái bễ, dù
sao thứ này cũng đã được phát minh từ thời kỳ Xuân Thu rồi, vào thời
Đường Tống đã có cái bễ dạng hai tay đút, tuy nhiên chỉ được vận dụng
trong công nghiệp tinh luyện kim loại, cơ bản chưa từng có ai nghĩ đến
dùng cho gia đình, Thẩm Khê chẳng qua là chọc thủng tầng cửa sổ này
thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.