HÀN MÔN TRẠNG NGUYÊN - Trang 170

Vương Lăng Chi yên lặng suy ngẫm, càng nghĩ càng thấy có lý, rất

nhanh là đã phục Thẩm Khê sát đất, cũng không còn dám nghi ngờ võ công
của Thẩm Khê chỉ là bịa ra nữa. Cậu thầm nói trong lòng: - Nếu ta may
mắn gặp được vị sư phụ lợi hại này thì tốt rồi, nhưng bây giờ có sư huynh
dạy cũng tốt, ta nhất định phải học cho tốt, tới lúc đó khiến cho tất cả mọi
người đều kinh ngạc.

Vương lăng Chi cẩn thận cất “bí kíp võ công” vào trong người, rồi hỏi

với vẻ mặt gấp gáp: - Sư huynh, hay là huynh dạy thêm cho đệ mấy chiêu,
để đệ về luyện tập thêm, sau này hai ta cùng nhau bước vào giang hồ, mấy
tiên sinh kể chuyện nói các đại hiệp đều làm vậy cả.

Văn hóa võ hiệp tới thời Minh đã có sự phát triển rất là lớn. Với sự lên

men không ngừng của các tiểu thuyết chí quái thời Ngụy Tấn lục triều,
truyền kỳ thời Đường và các câu chuyện kể từ thời Tống, tới khi Thi Nại
Am đương đại sáng tác “Thủy Hử Truyện”, thì chúng đã phát triển tới đỉnh
cao, thế nên Vương Lăng Chi có chí hướng như thế không lạ chút nào.

Thẩm Khê gật gật đầu, sau đó lại dạy cho Vương Lăng Chi vài chiêu

thức nữa. Lần này hắn sử dụng các chiêu thức cơ bản của môn võ
Taekwondo, dùng chân đá là chủ yếu. Đợi khi thi triển xong, Thẩm Khê
nói: - Võ công Trung Hoa, người ta hay nói nam quyền bắc cước, mấy
chiêu ta dạy ngươi này là tinh hoa của bắc cước, ngươi học rồi nhớ về
luyện tập nhiều lên.

Vương Lăng Chi thử đá hai chân, mặc dù không có bài bản như Thẩm

Khê nhưng cậu ta vẫn rất là phấn chấn, hứng khởi, tức tốc chạy vọt về nhà
để luyện tập.

Thẩm Khê cầm bút giấy nghiên mực về nhà, trước khi vào cửa còn cẩn

thận thò đầu vào liếc qua một cái, phát hiện trong sân không có ai hết, thế
là nhanh chân chạy tới phòng để tạp vật đang mở banh cửa, mở cái rương
gỗ mà hắn đã chuẩn bị sẵn ra, bỏ hết đồ vào trong, mới thở phào ra một cái.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.