HÀN MÔN TRẠNG NGUYÊN - Trang 175

bàn cát trước mặt vẽ ra hai chữ, khiến mười mấy đứa trẻ phía dưới đọc theo
ông.

- … Đây là cũ, đây là mới, ví như y phục trên người các trò, vừa mới

may xong chính là mới đấy, đã mặc lâu rồi thì là cũ đó!

Lão già nói xong một lúc sau, đám học sinh phía dưới vẫn vẻ mặt ngơ

ngác như cũ.

Lúc này lão già mới nhìn thấy bên ngoài có phụ huynh dẫn đứa bé tới

đây, trên mặt hiện lên vẻ vui mừng, vội vàng bỏ xuống công việc dạy học
trên tay đi ra khỏi ngôi miếu đổ nát.

Đơn giản chào hỏi với nhau, Thẩm Khê mới biết được lão già trước

mắt đã năm mươi lăm tuổi, ông ta liên tục thi hơn ba mươi năm, tuy rằng
kỳ thi Huyện và thi Phủ đều qua được, nhưng vẫn kẹt tại kỳ thi Tỉnh, đến
hiện tại vẫn chỉ là một Đồng sinh.

Thẩm Minh Quân phải cùng lão già nói chuyện lễ ra mắt, bèn kêu

Thẩm Khê đi tới lớp học trước.

Thẩm Khê đi đến nơi chính giữa có đám học sinh đang không ngừng

ngắm nhìn hắn, buông xuống chiếc ghế nhỏ mà mình mang đến, sau đó đặt
túi sách ở trước ghế, lúc này mới chầm chậm ngồi xuống.

Xung quanh học sinh đang châu đầu ghé tai, soi mói bình luận về

Thẩm Khê.

Con cái của dân chúng bình thường đến đây học viết chữ, cũng phải

đợi cho đến khoảng chừng mười tuổi khi đó trí nhớ tốt nhất cũng hơi hiểu
được chút lí lẽ, mà Thẩm Khê lại chỉ mới sáu tuổi, là đứa nhỏ nhất lùn nhất
trong đám học sinh tại đây, hơn nữa hắn còn là người duy nhất mang túi
sách tới, cho nên có vẻ rất khác thường.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.