HÀN MÔN TRẠNG NGUYÊN - Trang 29

- Đệ nói với ta, ta nhất định không nói với người khác. Thẩm Khê

dùng một giọng điệu lừa gạt mê hoặc nói.

Dương Văn Chiêu nghe vậy, ngu ngơ gật gật đầu: - Ngoại tổ mẫu nói

rồi, trong nhà người đọc sách quá ít, đến đời của chúng ta, chỉ có đại biểu
ca đọc sách, nói gì mà Thẩm gia là thư hương truyền thế, phải ở thế hệ các
huynh chọn ra một người đưa đến tư thục trong huyện.

- A… có loại chuyện này sao? Vậy tổ mẫu có nói để ai đi không?

Trong ngữ khí của Thẩm Khê tràn đầy chờ mong.

Dương Văn Chiêu lại hạ giọng lần nữa, tiến đến bên tai Thẩm Khê: -

Tổ mẫu muốn để lục biểu ca Thẩm Nguyên của nhà tứ cữu cữu đi, tiểu biểu
ca, huynh không có hi vọng rồi, tuy nhiên đọc sách có gì tốt chứ…

Lời của Dương Văn Chiêu chưa nói xong, Thẩm Khê đã đứng dậy, vỗ

vỗ mông, nói: - Về đi.

- A.

Dương Văn Chiêu đứng lên theo, đi sát sau Thẩm Khê, rõ ràng chính

là một cái đuôi.

Đi vào cửa lớn Thẩm gia, Thẩm Khê nhìn thấy Dương Văn Chiêu còn

theo ở sau, bất đắc dĩ lắc lắc đầu: - Được rồi, đệ về phòng đi, ta cũng phải
trở về rồi, nếu không mẹ ta sẽ lấy roi quất ta.

Dương Văn Chiêu thấy Thẩm Khê lấy Chu thị ra, cả người run rẩy

một cái, vội vàng chạy đi.

Thẩm Khê thở phào một hơi, sau đó nhíu mày cúi đầu trầm tư.

Tổ mẫu muốn chọn ra một đứa trong thế hệ của mình đưa đến tư thục,

tin tức này khiến Thẩm Khê vốn uể oải lại lần nữa khơi dậy tinh thần, trong

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.