HÀN MÔN TRẠNG NGUYÊN - Trang 75

muốn học, cho nên mới muốn ở lại trong thành?

Thẩm Khê vừa hô đau, vừa gấp giọng cãi: - Con chỉ muốn cha thôi!

Hơn nữa học thì có gì tốt, con không học đâu!

Thấy Thẩm Khê với bộ dạng kêu đau đớn, trong lòng Chu thị mềm

nhũn. Nàng cúi đầu thoáng trầm mặc một lát, giọng điệu dịu dàng rất nhiều:

- Tiểu lang, chớ trách mẹ không thấu tình đạt lý, chỉ có điều nhà chúng

ta thật sự không có điều kiện cho con đến trường, nên con bỏ ý nghĩ đó đi
nhé!

Chu thị dừng một chút, lại nói: - Về phần hai mẹ con ta có ở lại huyện

thành hay không thì phải xem ý của cha con đã. Ông ấy là chủ, nếu ông ấy
gật đầu thì mẹ cũng không nói gì nữa.

- Mẹ biết con lanh lợi, nhưng trong thành người thông minh hơn con

nhiều lắm. Con muốn đi ra ngoài tìm cơ hội học hỏi thì mẹ không ngăn cản
nhưng không được gây họa, càng không được tùy tiện đắc tội với người.
Trong huyện thành nhiều quý nhân, tùy tiện trêu chọc vào là cả nhà chúng
ta sẽ chịu thiệt đó.

Thẩm Khê thấy trên mặt Chu thị hiện lên thần sắc hiền lành thì lập tức

ôm cổ tay của nàng, an ủi:

- Mẹ cứ yên tâm đi, con không ngu như vậy đâu... Con là Văn Khúc

tinh hạ phàm mà.

Nhìn bộ dạng biết điều của Thẩm Khê, Chu thị có chút tự trách: - Con

à, là cha mẹ không nỗ lực, mẹ đã suy nghĩ hai tháng nay rồi, thật sự là
không có cách gì. Lần này chúng ta đến thị trấn, là cơ hội duy nhất của con,
mọi người thường nói cơ hội đến không ai biết được, nếu như thật sự có cơ
hội thì con nhất định phải nắm lấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.