HÀN MÔN TRẠNG NGUYÊN - Trang 8

- Mẹ, mẹ thật tốt!

Thẩm Khê cười cười lấy lòng, nịnh bợ mẹ mình.

Chu thị nghe vậy liền sửng sốt, quay đầu nhìn Thẩm Khê rồi cười

nhạo: - Nhóc con, mới tí tuổi đầu đã miệng mồm ba hoa rồi?

Thẩm Khê thấy vẻ khinh thường của mẹ mình, lắc lư đầu, giọng kiên

định nói: - Mẹ, không phải con miệng mồm ba hoa đâu, con thật sự cảm
thấy mẹ rất tốt mà.

- Lão nương vừa hung tợn vừa dữ dằn, chỗ nào tốt?

Chu thị trừng mắt Thẩm Khê, mặc dù trên mặt tỏ vè không vui, nhưng

thật ra trong lòng đang tươi như hoa nở.

Thẩm Khê cười trộm một tiếng, lôi kéo tay Chu thị, dùng giọng nũng

nịu cầu xin: - Mẹ ơi, đừng có giấu con nữa, con ngửi thấy rồi, thơm quá
thơm quá.

Chu thị nhìn Thẩm Khê mà buồn cười, nhưng ngoài mặt thì sa sầm, hừ

một tiếng: - Có phải là cẩu đâu mà mũi thính thế?

Dứt lời, Chu thị lại từ chỗ cái túi treo đầu giường lấy ra một quả trứng

gà nóng hầm hập đưa cho Thẩm Khê.

Thẩm Khê vừa trông thấy trứng luộc, thèm thuồng nuốt nước miếng,

nóng lòng giơ tay nhận lấy, cười nói: - Mẹ, tuy mẹ rất thích đánh con,
nhưng trong lòng lại rất thương con, con trai khoan hồng độ lượng, sẽ
không mang thù đâu... Chờ mẹ và cha già rồi, con trai sẽ nuôi dưỡng hai
người được ăn sung mặc sướng, còn tìm một cô vợ biết nghe lời hầu hạ cho
hai người.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.