Vũ Văn Tiểu Tam lần nữa che miệng cười khẽ: "Công chúa nói gì vậy, có
thể cùng công chúa kết giao là phúc khí của bổn vương phi, có một câu
thoại nói hay: gọi thường gặp nhau không bằng tưởng nhớ tới diện mạo,
bổn vương phi hi vọng quan hệ giữa mình và công chúa có thể không gò bò
vượt ra khỏi quan hệ bằng hữu bình thường, cho dù cách xa nhau nghìn vạn
dặm, vẫn có thể nhớ thương lẫn nhau !"
Lời này hẳn là suýt nữa khiến trong mắt Long Tử Nghiên xuất hiện lệ
quang cảm động: "Tam vương phi hẳn là xem Tử Nghiên làm bằng hữu, về
sau nếu có gì cần Tử Nghiên giúp một tay, cứ trực tiếp nói với Tử Nghiên,
Tử Nghiên nhất định đem hết toàn lực vì tam vương phi mà trừ ưu giải
nan!"
"Thậ sự là cái gì cũng nguyện ý sao ?" - Vũ Văn Tiểu Tam đôi mắt hàm
chứa mong đợi nhìn nàng.
Long Tử Nghiên thoáng chốci sững sờ, rồi sau đó gật đầu một cái: "Chỉ
cần Tử Nghiên làm được, tuyệt đối không từ chối !"
"Vậy hãy nhanh chạy trở về Long Diệu quốc của ngươi, không cần lại
hiện ra trước mặt của Hiên Viên Vô Thương nữa !" - giọng nói vô cùng tàn
nhẫn.
Tiểu Nguyệt cũng có chút không hiểu nhìn bóng lưng tiểu thư nhà mình,
tội gì nói khó nghe như vậy đi, nếu là đánh nhau hoặc là nháo lên, rất khó
coi ....!
Long Tử Nghiên còn chưa kịp mở miệng, thị tỳ cận thân sau lưng nàng
liền tức giận lên tiếng: "Tam vương phi, công chúa nhà chúng ta nể ngươi
là vương phi của Tam vương gia đế quốc Hiên Viên, mới cho ngươi mấy
phần mặt mũi. Ngươi đừng có được thể mà lên mặt ! Công chúa nhà chúng
ta theo đuổi Vô Thương Vương Gia là tự do của nàng, có liên quan gì tới
ngươi ?"