HÃN PHI, BỔN VƯƠNG GIẾT CHẾT NGƯƠI - Trang 1736

nên nói cái gì cho phải, mới mở miệng ra liền dừng lại.

Trên dung nhan lãnh ngạo đều là khổ sở, cười nhìn nàng: "Đừng nói gì

hết, cái gì cũng không cần nói." Hắn biết nàng muốn nói cái gì, hắn không
muốn nghe, cũng không có dũng khí để nghe.

Hít sâu một hơi, ánh mắt lần nữa nhìn về phía hắn cũng khó có được vẻ

nghiêm túc: "Ta cảm thấy chúng ta thích hợp làm bằng hữu hơn." Thật ra
thì nếu như không phải là vì muốn an ủi hắn, nàng sẽ nói chúng ta thích
hợp làm kẻ thù hơn.

Làm cái gì hả? Thương Thương thích nàng, nàng đã cảm giác như mình

đạp phải vận cứt chó. Đột nhiên nói Hiên Viên ngạo này cũng thích nàng,
nàng thật không biết nên làm sao cho phải!

Trừ cảm giác kỳ cục, vẫn là cảm giác kỳ cục!

"Bổn vương là phu quân của nàng!" Làm bằng hữu? Hắn không làm

được!

"Ai nha, ta có thể bỏ ngươi sao. Chúng ta sẽ hòa ly, nhưng mà ngươi bỏ

ta cũng tốt thôi!" Hắn là phu quân của nàng? Coi như hết! Nàng không có
hứng thú đối với lợn giống!

"Ngươi muốn thoát khỏi Bổn vương như vậy sao?" Lông mày lãnh ngạo

nhướng lên như ngọn núi, mắt lạnh có chút phức tạp, cũng có chút đau đớn.

Éc. . . . . . Có cần nói trực tiếp như vậy không? "Thật ra thì Hiên Viên

Ngạo, trước kia chúng ta vẫn luôn là kẻ thù, ngươi có thể vẫn coi ta là kẻ
thù cũng được!" Nàng nói xong ngẩng đầu lên chỉ cổ của mình "Nhìn, cổ
của ta đều là bị ngươi cho bóp thành như vậy , bây giờ ngươi đột nhiên nói
yêu ta. . . . . ."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.